ĐỜI TƯ MAO TRẠCH ĐÔNG - Trang 62

- Sức khỏe Ngạn Thanh thế nào?
Mặc dù giọng nói rất thanh lịch nhưng phát ra rất lạnh lùng. Người ta kể

rằng thời trẻ Giang Thanh là cô gái duyên dáng. Theo tôi Giang Thanh là
một phụ nữ đáng yêu nhưng không đẹp. Bà ta có vẻ vừa đoan trang vừa
ngạo mạn.

Tôi kể tỷ mỷ tình trạng sức khỏe của Ngạn Thanh và khuyên nên chuyển

anh ta đến bệnh viện tâm thần hoặc trại an dưỡng, bởi vì bệnh viện chúng
tôi không thể chữa bệnh tâm thần.

Giang Thanh nghĩ một lúc, sau đó nói là sẽ nói lại điều này cho lãnh tụ.

Để ông ta quyết – Giang Thanh chấm dứt.

Khi chia tay chúng tôi bắt tay nhau. Ngón tay bà nhỏ nhắn và mềm mại,

móng được thợ sửa cầu kỳ. Cám ơn tôi xong, bà đi ra sân đã có ba vệ sĩ chờ
bà. Tôi cảm thấy rằng bà ta không tin tôi. Cái nhìn và ngữ điệu dò hỏi đã
toát lên vẻ nghi ngờ của bà đối với những lời và hành động chân thật của
tôi.

Sau đó bác sĩ tâm thần xác nhận Mao Ngạn Thanh bị điên và người ta gửi

anh ta về thành phố nghỉ mát Đại Liên, bắc Trung Quốc. Anh ta sống trong
một căn nhà riêng và có cô y tá phục vụ. Họ yêu nhau, nhưng gia đình Mao
lại chọn cho anh ta một cô dâu khác, em gái út của cô vợ goá Mao Ngạn
Anh. Cô y tá đau khổ trở về Bắc Kinh.

Mùa thu năm 1953, một năm sau cuộc gặp ở bệnh viện, tôi lại chạm trán

với Giang Thanh, nhưng ở nhà Hồ Kiều Mục, một trong các thư ký của
Mao, phụ trách tuyên huấn. Hồ Kiều Mục kính trọng công việc của tôi, và
chúng tôi trở thành bạn của nhau.

Tôi đến nhà Hồ Kiều Mục để chữa cho ông bệnh dị ứng thuốc và loét dạ

dày. Lúc đang khám, thì bỗng nhiên vợ ông, Hồ Hữu, làm việc ở viện hàn
lâm khoa học, chạy vào và thông báo rằng Giang Thanh vừa tới. Bà giục
chồng: Mặc quần áo nhanh lên. Ông xin lỗi tôi vì phải bỏ dở cuộc khám.

Tôi chạm trán Giang Thanh ngay lối vào. Bà bật lên:
- Bác sĩ Lý ở đây à!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.