DON JUAN - Trang 257

Lần đầu tiên (ngay lần đầu) để nó

Vỡ tan tành khi vô ý đánh rơi,

Để không biết những năm dài đau khổ,

Những vui buồn, mất mát có khắp nơi.

Nhưng thật tiếc, thường vẫn hay ngược lại,

Người muốn chết mà đời cho sống mãi.

12

“Ai được thánh thần yêu thường chết trẻ”,

Tổ tiên ta nói vậy - chết cách này

Không phải khóc bạn qua đời; cũng thế

Không phải già, buồn khổ cũng không hay.

Dù muốn sống, bằng trăm phương nghìn kế,

Chẳng người nào thoát được chết xưa nay.

Nên tốt nhất (xin cho tôi mạn phép)

Là được chết đúng khi đời đang đẹp.

13

Nhưng Đôn Juan và Haiđê không nghĩ

Về buồn đau và cái chết bây giờ,

Vì xung quanh cảnh đất trời, không khí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.