ĐƠN PHƯƠNG - Trang 105

như hang thỏ thế này nhưng bán đi chắc cũng có giá, nhưng rất tiếc nó lại
không thuộc quyền sở hữu của nạn nhân.”

“Đây là nhà thuê?”
“Hình như là của người anh họ. Anh ta có mở một xưởng sắt nên đưa

nạn nhân vào làm việc. Sau khi nạn nhân bị sa thải ở công ty cũ thì được
người anh họ giúp đỡ. Vừa hỗ trợ việc làm, vừa chu cấp chỗ ăn ở, có lẽ với
người anh họ đó thì nạn nhân chẳng khác gì một sinh vật ký sinh.” Hayata
rùng mình, hai ngón tay vẫn đang kẹp điếu thuốc.

Từ cách nói có thể suy đoán Hayata đã điều tra được kha khá về Togura

Akio.

“Nhưng mà ông ta rốt cuộc cũng leo đến chức quản lý, trong khi không

có năng lực gì đặc biệt, cả kỹ năng đàm phán cũng không, chắc là nhờ giao
thiệp giỏi. Giám đốc cũ chắc là người không biết nhậu nhỉ?”

“Giao thiệp giỏi, ý cậu là đi chơi ở Ginza?”
“Ừ, có vẻ ông ta rất năng lui tới Ginza.”
Và mỗi lần như thế, ông ta lại ghé quán Mắt Mèo, Tetsuro đoán.
“Mức sống có vẻ hơi đơn giản so với vị trí quản lý điều hành.” Tetsuro

quan sát căn nhà một lần nữa.

“Chẳng qua cũng chỉ là hình thức thôi. Nhân viên lúc nào cũng châm

chọc chức danh của ông ta, tiền thưởng cũng không được trả xứng đáng,
hồi năm ngoái còn bị sa thải hàng loạt vì ảnh hưởng từ suy thoái kinh tế.”

“Vậy là hiện tại ông ta cũng thất nghiệp?”
“Đúng vậy.” Hayata vứt điếu Marlboro ngắn ngủn xuống đất, giẫm giày

lên để dập lửa. “Được rồi, thông tin về vụ án sơ sơ là vậy, giờ đi thôi.”

Tetsuro gật đầu và bước theo.
Đến trước cửa nhà, Hayata nhấn chuông gọi cửa. Tetsuro liếc mắt sang

bãi đỗ xe bên cạnh. Anh nhìn thấy ba chậu cây trống không và một chiếc xe
đạp gỉ sét. Với diện tích này có lẽ xe ô tô thông thường sẽ không vào lọt,
nghĩa là xe của Togura thuộc loại xe có kích thước nhỏ? Nhưng Mitsuki kể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.