ĐƠN PHƯƠNG - Trang 113

“Vậy à?” Người phụ nữ liếc mắt về phía bà mẹ chồng. Bà Yoshie liền

ngoảnh đi chỗ khác, cả hai không nhìn vào mắt nhau.

“Giai đoạn này, xin thành thật chia buồn.” Hayata đứng đó và cúi đầu.
“Tuy chưa đổi lại họ tên nhưng tôi với anh ta không có quan hệ gì nữa.”
“Vâng.” Hayata đáp. “Cái đó tôi có biết sơ qua rồi ạ.”
“Hôm nay tôi chỉ tạt qua để lấy ít đồ, xong việc tôi sẽ về ngay.” Người

phụ nữ không nói những lời này với nhóm Tetsuro mà hướng về bà Yoshie,
nhưng bà cụ không hề đáp lại.

“Vậy à? Thế thì chúng tôi cũng xin phép.”
Tetsuro thể hiện sự đồng tình với Hayata.
Ngay khi xuống cầu thang, trong căn phòng kiểu Nhật ít phút trước bây

giờ xuất hiện thêm một cậu bé tầm sáu đến bảy tuổi đang ngồi chơi điện tử.
Cậu bé liếc về phía nhóm Tetsuro được vài giây rồi quay trở lại với màn
hình tivi. Togura Akio mà lại có con nhỏ tuổi thế này, Tetsuro nghĩ.

Khi bà Yoshie vừa xuống cầu thang thì nhóm Tetsuro từ chối lời mời

uống trà, cảm ơn bà ấy đã tiếp đãi và xin phép rời khỏi nhà Togura.

Một lần nữa hai người lại bắt taxi. Địa điểm tiếp theo là nơi Hayata đã

lên kế hoạch từ trước.

“Hơi mất thời gian tí, xin lỗi cậu nhé.” Cậu ta nói với Tetsuro.
“Không sao. Quan trọng là cậu có được việc không ấy.”
“Ừ.” Cậu ta rút ra một điếu Marlboro. “Cũng tàm tạm.”
“Vậy thì tốt. Tớ ngồi nghe bên cạnh cũng học hỏi được đôi chút về cách

thu thập thông tin.”

“Cũng không có gì ghê gớm lắm.” Hayata phà ra một đám khói trắng.

“Bà cụ đó quả là không đơn giản.”

“Vậy ư?”
“Lúc đón chúng ta ở cửa ra vào, lưng bà ta bị còng khá nặng đúng

không? Nhưng càng về sau tớ càng nhận ra bà ta còn rất khỏe, đoạn cầu
thang hẹp như thế mà leo lên không chút khó khăn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.