ĐƠN PHƯƠNG - Trang 122

Nhưng Mochizuki đã lắc đầu tỏ vẻ khó chịu khi Hayata nói còn chưa hết

câu.

“Cả hai bên đều bận bịu nên anh đừng phí thời gian đánh trống lảng nữa.

Nếu biết được gì thì tốt nhất anh nên nói hết ra. Đừng dư hơi nghĩ đến
chuyện khác.”

“Thế tại sao anh lại có mặt ở quán?”
“Tôi mới là người hỏi.”
“Tại sao chỉ có anh mới được hỏi? Anh đâu có lý do gì chính đáng để hỏi

cung bọn tôi.”

Người nhân viên điều tra thở dài, nhìn Hayata với cặp mắt sắc lạnh.
“Anh đã gọi cô gái đó đến bàn. Như vậy là có ý gì?”
“Cô gái nào? Anh làm ơn nói rõ tên.” Hayata đáp lại có vẻ hòa nhã

nhưng thật ra lời nói sắc như dao.

Mochizuki im lặng và đảo mắt như đang tìm kiếm thứ gì đó, rồi trả lời:

“Cô gái tên Kaori.”

“Cô ấy trông như thế nào nhỉ?”
Rầm, Mochizuki đập tay lên bàn. Tiếng động lớn khiến Tetsuro giật

mình nhưng Hayata bên cạnh không hề tỏ ra nao núng, cậu ta rút một điếu
thuốc, thong thả châm lửa.

“Tôi có đối tác khá thân làm ở xưởng sắt thuộc Kadomatsu. Anh ta chỉ

cho tôi quán bar mà họ thường hay lui tới và cô tiếp viên ưa thích của
Togura. Vậy nên tôi có thể dễ dàng tìm ra quán Mắt Mèo và cô tiếp viên tên
Kaori.”

“Có thể cho tôi biết tên xưởng sắt đó và tên của người đã nói chuyện

không?”

“Nếu anh đã nói vậy thì...” Hayata rút một tấm danh thiếp từ trong túi áo

ra và đặt lên bàn. Trên tấm danh thiếp có in tên trưởng phòng thiết kế thiết
bị của một công ty sản xuất máy móc thiết bị nặng.

“Tôi xin tấm này.” Mochizuki thản nhiên đút tấm danh thiếp vào túi.

“Nhưng tôi vẫn không hiểu. Tại sao anh lại cất công theo đuổi một vụ giết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.