ĐƠN PHƯƠNG - Trang 125

“Họ bảo không nhớ rõ. Chỉ nhớ là anh ta có dáng người nhỏ, tóc cắt

ngắn.”

Tetsuro cảm thấy cơn đau thắt trong lồng ngực khi nghe người nhân viên

điều tra nói. Dáng người nhỏ và mái tóc ngắn. Đó chắc chắn là Mitsuki.

“Anh có thấy kinh tởm những gã đàn ông như thế không?” Hayata đổi

chủ đề.

Mochizuki thở hắt một cái bằng mũi đồng thời nhún đôi vai rộng. “Tôi

còn chưa thấy mặt mũi của gã, đến tên cũng không biết, đối với tôi thì gã
cũng như bóng ma vô hình thôi, mà bóng ma thì không có gì phải kinh tởm.
Quan trọng là có một người đàn ông nào đó đã ngăn gã lảng vảng quanh
Kaori của quán Mắt Mèo. Nếu các anh manh động thì con chuột sắp sửa ra
ngoài sẽ chui tọt vào hang ngay.” Người nhân viên điều tra lấy tờ hóa đơn
trên bàn, xem tổng giá tiền, lôi từ trong túi quần ra sáu đồng một trăm yên
và đặt lên bàn. Nhưng trước khi đứng dậy bỗng nhiên anh ta quay sang
Tetsuro hỏi: “Bạn của Hayata, tức là hồi xưa cũng chơi cái này hả?”
Mochizuki làm giả động tác ném bóng.

Hayata trả lời trước khi Tetsuro kịp mở miệng. “Cậu ấy là trung phong át

chủ bài đấy.”

“Ồ, ra là vậy.” Mochizuki nhìn chăm chăm vào vai phải của Tetsuro.

“Thảo nào thân hình lại chuẩn như thế. Chắc cậu phải ném được những
đường bóng dài lắm. Một phát có thể quyết định thắng bại như thế, có khi
trận đấu kết thúc rồi đội đối phương vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra
nhỉ?”

“Anh từng chơi bóng bầu dục Mỹ ạ?”
“Tôi ấy à? Không dám.” Mochizuki lắc đầu. “Tôi chơi bóng bầu dục

thôi. Bóng bầu dục Mỹ thì tôi có xem nhưng chưa chơi bao giờ. Tôi không
giỏi chơi theo kiểu tuân thủ nghiêm ngặt mọi mệnh lệnh từ trên xuống.
Nhưng tôi rất hứng thú với những cú Quarterback sack, một mình kiên định
đâm thẳng vào trung tâm của đối phương. Đó là một phương án tấn công
của đội hình phòng ngự nhỉ? Giá mà tôi được thử chơi như thế một lần.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.