ĐƠN PHƯƠNG - Trang 134

“Tại sao lại là anh?”
“Để anh đi thì tốt hơn. Để đàn ông con trai nói chuyện với nhau.”
Cô tròn mắt kinh ngạc.
“Anh đi đây.” Tetsuro vội giật lấy chiếc áo khoác để trên lưng ghế trong

phòng ăn, vắt qua người và đuổi theo Mitsuki.

Một tay giữ chiếc áo khoác, anh lao ra ngoài hướng về phía thang máy.

Đúng lúc đó cánh cửa thang máy vừa khép lại và trong một khoảnh khắc
anh chạm mắt với Mitsuki đang đứng bên trong.

Không một phút chần chừ, anh lao xuống cầu thang bộ ở bên cạnh. Đế

đôi giày da khiến anh trượt chân mấy lần, anh hối hận vì chưa kịp thay đôi
giày thể thao khi ra khỏi nhà.

Tuy khá tự tin vào thể lực của bản thân nhưng mới leo xuống được hai

tầng thì hơi thở của anh bắt đầu đứt quãng. Anh nghiến răng bước tiếp,
ráng sức cho đến bậc cuối cùng của cầu thang. Nhưng bỗng nhiên anh dừng
lại. Mitsuki đang đứng dưới chân cầu thang. Có vẻ như cô đang chờ anh,
hai tay khoanh lại trước ngực, mắt hướng lên phía trên.

“Hết giờ.” Mitsuki làm giả động tác bấm đồng hồ. “Chưa đạt, như vậy

sao có thể chạy chỗ được. Cậu đã mất tư cách làm trung phong!”

“Trung phong vốn dĩ không cần di chuyển nhiều. Đây mới là thứ quan

trọng nhất.” Tetsuro vừa chỉ tay lên giữa trán vừa bước xuống cầu thang.
Giữa chừng anh lấy chiếc áo khoác mang theo ném về phía Mitsuki. “Cậu
mặc như vậy ra ngoài sẽ lạnh đấy.”

Mitsuki bắt lấy chiếc áo nhưng hếch cằm tỏ vẻ không hài lòng.
“Đừng đối xử với tớ như con gái thế.”
“Cậu bị ngốc à? Nếu là con gái thì phải nhẹ nhàng khoác áo từ đằng sau

cho người ta chứ ai lại đi ném áo như thế. Thôi đừng cằn nhằn nữa, mặc
vào đi. Nếu bị cảm cũng đâu thể đến chỗ bác sĩ được.”

Mitsuki định nói gì đó nhưng thôi, im lặng xỏ tay vào áo khoác. Hai vai

áo trễ xuống, khó khăn lắm cô mới cho tay ra ngoài tay áo được.

“QB đúng là rất đô con.” Cô lầm bầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.