ĐƠN PHƯƠNG - Trang 136

“Tất nhiên ông ấy không nhìn rõ mặt mà chỉ suy đoán dựa trên bầu

không khí thôi. Vì vậy chắc chắn trong mắt ông cụ, bọn mình là một cặp
đôi thân thiết ngồi với nhau trên băng ghế.” Mitsuki nói và dựa vào lưng
ghế, dang rộng hai chân nãy giờ đang khép lại.

Ông cụ dừng mắt khi nhìn về phía hai người. Tuy không thấy rõ biểu

hiện trên khuôn mặt nhưng chắc chắn ông ta đang hết sức sửng sốt.

“Ha ha ha.” Mitsuki bật cười.
“Thấy chưa, ông cụ đang bối rối đấy. Một cô gái ngồi giạng chân kiểu

này có lẽ nằm ngoài sức tưởng tượng của ông ấy.”

Con chó loay hoay sau khi đi tè xong, và ông cụ cứ thế lôi tuột nó rời

khỏi công viên, vừa đi vừa liếc trộm về phía hai người cho đến khi mất
bóng.

Mitsuki đột nhiên đứng dậy, hít một hơi thật sâu và hướng về Tetsuro.
“Tự tớ nói ra thì có hơi kỳ cục nhưng lúc tớ ở một mình thì mọi người

đều nghĩ tớ là con trai, không một chút nghi ngờ nào. Nhưng chỉ cần tớ ở
cùng với ai đó thì con người thật của tớ lại bị che lấp.”

“Ý cậu là sao?”
“Ví dụ như trường hợp lúc nãy. Cậu thì đô con, ngoại hình cũng ưa nhìn,

hành xử kiểu đàn ông không lẫn vào đâu được. Tớ đi cùng cậu bỗng chốc
trở nên lép vế. Tệ hơn là tớ đang mặc chiếc áo khoác của người đàn ông rất
đàn ông ấy cho mượn. Người ta không thấy bọn mình là một cặp mới lạ.
Chuyện tớ bị nhìn lầm là con gái cũng thường hay xảy ra, đi đâu cũng vậy.”

“Vậy tại sao tớ rủ đi quán nhậu cậu lại không thích?”
“Ừm, nhưng đó không phải là vấn đề. Vấn đề là ở chỗ đông người không

thể nói chuyện thẳng thắn được.”

Mitsuki lại ngồi xuống vị trí bên cạnh Tetsuro. Cô lấy hai tay ôm mặt,

ngón tay vò vò mái tóc ngắn.

“Tớ đúng là đồ thảm hại. Dù có cố gắng bao nhiêu đi nữa cũng không

thể giống QB được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.