ĐƠN PHƯƠNG - Trang 217

“Tất nhiên cô ấy sẽ không trở về đó.”
“Ừm.”
“Cậu gọi điện đến như thế, ông chồng không thấy lạ à?”
“Tất nhiên là tớ phải nói sao đó để không bị nghi ngờ.”
“Thế thì được.” Nakao khoanh tay. “Cậu ấy lang thang ở ngoài như thế

thật quá nguy hiểm. Nhỡ bị cảnh sát tóm thì biết phải làm sao.”

“Tớ biết, bằng mọi giá phải tìm được cô ấy.”
“Mitsuki biến mất vì có điều gì khó nghĩ chăng? Nhưng ít nhất cô ấy sẽ

không đi đầu thú với cảnh sát đâu nhỉ?”

“Chắc vậy.”
“Chờ tớ chút.” Nakao dường như mới nhớ ra điều gì đó nên đứng dậy rời

khỏi phòng.

Tetsuro ngồi mân mê chiếc cốc rỗng trong tay. Anh thoáng thấy chiếc

cốc của Nakao vẫn còn nguyên cà phê.

Không lâu sau thì Nakao trở lại cùng một tờ giấy ghi chú màu trắng.
“Địa chỉ liên lạc nhà bố mẹ Mitsuki.” Anh đặt trước mặt Tetsuro và nói.
“Ý cậu là Hiura về nhà bố mẹ?”
“Không. Tớ nghĩ nếu có ý định đầu thú, cậu ấy sẽ tìm cách liên lạc với

bố ở nhà.”

“Ra vậy. Cũng có lý.” Tetsuro cất mảnh giấy vào túi.
“Tớ cũng sẽ thử tìm ở những nơi có thể nghĩ đến. Nhưng nói gì đi nữa

thì trong khu vực này chỉ có duy nhất chỗ của cậu là Mitsuki có thể thoải
mái khi ở lại. Nếu cậu ấy bỏ đi xa hơn thì sẽ khó tìm lắm đây.”

Tetsuro quay sang nhìn thẳng vào mắt Nakao.
“Cậu bình tĩnh đến đáng sợ đấy. Không lo hả?”
“Lo chứ. Nhưng tớ hiểu Mitsuki hơn cậu. Cậu ấy không thuộc kiểu

người hành động bất cẩn.”

Tetsuro gật đầu. Tốt nhất anh không nên nói ra hành động trước khi bỏ

nhà đi của Mitsuki tối hôm qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.