ĐƠN PHƯƠNG - Trang 384

Khi về nhà anh thấy cửa không khóa, nhưng bên trong lại cảm giác như
không có người. Túi xách to đựng đồ nghề của Risako vẫn còn nguyên,
nằm sát tường trong phòng khách.

Tetsuro mở cửa phòng ngủ. Risako đang ngồi sụp dưới sàn và úp mặt lên

giường.

“Em sao thế?” Anh lên tiếng.
Cô chậm rãi ngẩng mặt lên và nhìn về phía anh.
“Ơ, anh về rồi à?”
“Anh mới về. Em buồn ngủ à?”
“Ừm, chắc thế.” Cô vuốt ngược tóc lên.
Tetsuro gật đầu, khép cửa lại, sau đó vào phòng làm việc.
Anh khởi động máy tính, đang kiểm tra thư điện tử thì có tiếng gõ cửa.

Tetsuro ngạc nhiên nhìn về phía cánh cửa. Risako chưa bao giờ chấp nhận
việc Tetsuro biến căn phòng này thành phòng làm việc nên chưa bao giờ gõ
cửa mỗi khi vào.

“Em vào đi.” Tetsuro nói.
Cánh cửa hé mở và gương mặt Risako xuất hiện.
“Anh rảnh không?”
“Ừ, có chuyện gì thế?”
“Em có chuyện này muốn nói.” Cô vào trong, dùng tay đóng cửa lại từ

phía sau và nhìn một lượt khắp phòng. “Bình thường anh vẫn làm việc
trong căn phòng chật chội thế này ư?”

“Anh thấy thế này là vừa đủ. Chuyện em muốn nói là gì?”
“Ừm...” Risako liền nheo mắt lại, rồi ngẩng mặt lên. “Ngày mai em dự

định sẽ đến văn phòng bất động sản, em muốn tìm phòng.”

“Phòng? À...” Anh đã hiểu lý do tại sao Risako nói căn phòng này chật

chội. “Phòng làm việc hả?”

“Ừm, có phòng làm việc thì tốt, và cả chỗ để sinh hoạt nữa... có lẽ thế.”
Tetsuro xoay ghế lại, nhìn về phía cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.