ĐƠN PHƯƠNG - Trang 434

Risako nao núng. Cô làm vẻ mặt không biết phải phản ứng lại như thế

nào và ánh mắt dò xét xem đã bị Tetsuro nhìn thấu đến đâu.

“Không phải là bạn thì còn ai vào đây nữa.”
“Đã thế sao em không chịu nói ra?”
“Anh nghĩ thế nào thì tùy.”
“Không có thời gian để suy nghĩ lung tung đâu. Em tính đứng nhìn

Nakao chết ư?”

Cô làm vẻ mặt như thể có ai đó bất thình lình vỗ tay đánh bốp ngay trước

mặt mình, sau đó chớp mắt hai lần.

Sau khi chậm rãi hít một hơi thật sâu, Tetsuro nói: “Người khách ấy là

Takashiro Ritsuko đúng không?”

Tetsuro hiểu ngay khi nhìn thấy nét mặt căng thẳng trong phút chốc của

Risako. Dường như bảo vệ bí mật ấy với cô cũng là một gánh nặng.

“Khi nhận bộ Royal Copenhagen ấy em đã nói sẽ chỉ dùng nó để tiếp đãi

những vị khách sang trọng thôi, ngoài Takashiro Ritsuko ra thì làm gì còn
ai ở đây nữa. Đồng thời anh đã hiểu những lời em nói lúc đó. Nguyên nhân
là vì em đã nghe được lời thề độc giữa Nakao và Ritsuko.”

“Lời thề độc?” Mitsuki hỏi.
“Đây chỉ là phỏng đoán của tớ thôi.” Tetsuro nói. “Tốt nhất nên nghe từ

chính miệng Risako nhỉ?”

Risako cầm chiếc thìa đặt ở đĩa lót lên và khuấy trà, sau đó cô uống lớp

màng mỏng nổi lên phía trên mặt trà sữa.

“Ban đầu Ritsuko đến nhà là để gặp anh. Nhưng vì anh đã ra ngoài nên

cô ấy mới nói chuyện với em.”

“Thật ư?” Tìm đến tận nhà như thế chắc là cô ấy không có ý tránh né

anh. “Thế thì anh càng có quyền hỏi về chuyện ấy.”

“Ừm. Nhưng dựa trên suy đoán của mình, em đã quyết định giữ im lặng

với anh. Vì nếu nói cho anh biết chắc chắn mong muốn của cô ấy sẽ không
thành sự thật.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.