ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 106

chống chếnh, la đà. Người say lăn lóc như cây gỗ trong các lều quán. Lát
nữa, họ sẽ tỉnh. Những người vợ ngồi cạnh canh giấc ngủ dã rượu cho họ
lúc ấy sẽ đỡ họ dậy, dìu họ lên ngựa. Đường về, chồng cưỡi ngựa, vợ nắm
đuôi ngựa, chập choạng đi, dẫu xa cũng gần.

Pao nghĩ lơ mơ, sung sướng. Rồi thình lình Pao mở choàng mắt. Lử vừa

rút con dao, chồm lên.

— Anh Lử, làm cái gì thế?
— Mặc tao!
— Anh Lử!
Pao vừa nhảy tới, ôm chặt hai cánh tay Lử. Hơi thở của Lử sặc sụa:
— Bỏ tao ra! Bỏ tao ra! Tao giết thằng Kinh bán phở.
— Anh Lử! Để rượu nó uống người à!
— Bỏ tao ra! Ôi giời! Oặc... ọc, ọc... ọc...
Lử rụi xuống đất, oặc ra một đống bầy nhầy, rồi cứ từng đợt, thót bụng

lên, ọe oẹ.

Pao trở về chỗ ngồi khi nãy. Cơn say mơ màng chưa tan, cứ phảng phất,

dễ chịu. Mắt Pao khép hờ, dim díp mỏi mỏi. Có người nào đó vừa vào
quán. Ực ực tiếng nuốt. Tiếng con dê be be. Cả tiếng con chó gặm xương
cột cột nhẫn nại.

— Giàng Ly Trang sao ra chợ muộn vậy? Con chó béo nhỉ?
Nghe tiếng lão chủ quán, Pao mở mắt. Cạnh Pao nằm, một con chó vàng,

lông xù, mặt nhỏ lút trong đám lông, đang gặm một khúc xương giữ bằng
hai chân trước. Chủ nó ngồi quay lưng lại phía Pao, lè nhè giọng rượu:

— Ông tri châu gọi nên phải đi thôi. Chứ có muốn đi đâu!
— Chắc có việc gấp. Nghe nói Việt Minh họ sắp vào châu ta?
— Có chuyện ấy à?
— Tôi nghe người ra tỉnh về nói: Quốc dân Đảng kéo binh lính về chật

tỉnh lỵ.

Người khách nọ đứng dậy. Pao ngẩng lên. Pao nhận ra ông ta là Giàng

Ly Trang, lý trưởng làng mình. Giàng Ly Trang xịt mũi, quay lại lão béo:

— Ông tri châu gọi tôi vì chuyện lão Pâu làng tôi. Lão này bị ông tri

châu bắt vì phạm tội nuôi lợn đực giống. Việc này ông tri châu cấm từ lâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.