ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 109

— Bọn lái buôn hả?
Pao rùng mình: “Bọn này cướp đường à!”. Pao gọi:
— Anh Lử, không được thế.
Nhưng Lử đã vứt day cương nhảy xuống đất, chạy theo Seo Cấu. Chúng

đã thấy mồi: "Đù a

*

! Bọn này...". Pao hộc lên một tiếng, nhảy xuống ngựa.

Uốn vòng giống một cái quai chảo, con đường trước mắt Seo Cấu lồi ra

rồi hõm vào, chênh vênh bên bờ vực. Hai con mắt Seo Cấu săm soi. Gã đã
bắt được tiếng chân ngựa và đã nhìn thấy hai bóng ngựa, một trắng, một
xám đang trên đường đi tới. Hai con ngựa bước thủng thẳng. Chủ nó chắc
cũng đã thấm mệt. Ngó xuống thấy rõ là họ không có súng, Seo Cấu liền
kéo tay Lử chạy lên. Và khi vừa thấy hai bóng ngựa nọ vừa hiện ra ở khúc
ngoặt, Seo Cấu cùng Lử liền co chân nhảy ào xuống, đồng thanh hét:

— Đứng lại!
Bật ngửa cổ vì bất ngờ, hai con ngựa một trắng một xám liền quay

ngang, chân díu như vướng dây.

Hai tay nâng khẩu Trung Chính, Seo Cấu sấn sổ bước tới trước mặt con

ngựa trắng:

— Xuống ngựa! Đây không giết đâu. Có tiền bạc thì bỏ ra!
Kỳ lạ, không đúng như Seo Cấu chờ đợi, hai con ngựa bị chặn đã nhanh

nhẹn tản ra hai bên đường. Và người cưỡi trên lưng con ngựa bạch nhổm
lên nói rất to: “Đồng chí Kiên! Khoan đã” như can ngăn bạn mình, rồi thúc
ngựa tới trước mặt Seo Cấu:

— Các anh là ai mà ra chặn đường chúng tôi?
Chà, đã không chịu xuống ngựa lại ngang nhiên vặn vẹo. Seo Cấu quay

lại, Pao vừa kéo Lử tụt vào lùm cỏ bên đường.

Con ngựa bạch lại dấn lên một bước:
— Các anh lui ra cho chúng tôi đi. Chúng tôi là Việt Minh. Chúng tôi lên

làm việc với ông tri châu.

Đứng lì tại chỗ, Seo Cấu định giương súng. Nhưng khẩu Trung Chính

vừa nâng tới ngang vai, gã đã kêu ối. Và ngã nghiêng vào vách núi.

Đẩy Seo Cấu sang bên, Pao giật khẩu súng từ tay gã, chạy ra giữa đường,

giơ hai tay lên cao:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.