ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 110

— Các anh đi đi. Chỉ có nó là đứa cướp đường thôi!
Hai con ngựa rình rịch đi tới trước mặt Pao. Người cưỡi ngựa trắng vóc

cao, da sạm nắng, nắn rỏi, mặc cái áo vét ka ki xám, đội mũ bê rê đen.
Người cưỡi con ngựa xám to ngang, đội mũ cát két dạ, mặt lầm lầm, tay
cầm khẩu súng ngắn, chỉ mặt Pao:

— Này, về mà dạy bảo nhau, không thì có bửa võ sợ nhé.
— Đồng chí Kiến!
Người cưỡi ngựa trắng gọi bạn rồi cúi xuống nhìn Pao. Pao nghển lên:
— Các anh là Việt Minh đánh Quốc dân Đảng à?
— Đúng thế. Anh là người H'Mông à? Cám ơn anh đã giúp chúng tôi

đánh tên cướp.

Pao gật đầu. Người nọ vẫn nhã nhặn:
— Từ đây đến nhà ông tri châu Hoàng Văn Chao còn xa không?
— Gần thôi.
— Đi đường nào?
— Để tôi dẫn các anh đi.
Pao đi tìm ngựa. Seo Cấu và Lử đã lủi đi từ lúc nào. Lát sau, Pao trở lại.

Ngựa Pao đi trước. Bây giờ Pao chưa hay biết, theo sau Pao là ngựa của Lê
Chính, trưởng ban cán sự tỉnh và Kiến, ủy viên ban cán sự tỉnh. Họ là một
bộ phận của đoàn cán bộ từ vùng xuôi mới lên hiện đóng bản doanh ở bờ
sông Chảy. Họ có nhiệm vụ đi đến các vùng thổ ty để tổ chức khối liên kết
toàn dân đánh Quốc dân Đảng, giải phóng mảnh đất cuối cùng này của Tổ
quốc.

II

N

ằm giữa thung lũng châu Pa Kha mùa này hoa thuốc phiện đang bung

nở đủ các cung màu sặc sỡ, tòa dương cơ của thổ ty Hoàng Văn Chao thoạt
nhìn thấy giống như một pháo đài thời trung cổ ở Châu Âu. Vòng tường vi
đắp đất nện, cao hơn một mét vây quanh tòa nhà đồ sộ quét vôi vàng khè,
bốn bề vuông vức, từng đoạn một lại trổ một lỗ châu mai cho ta cảm giác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.