ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 123

ở châu này, xét về mặt pháp lý thì có thể được. Nhưng đã gọi là dân chủ thì
theo tôi rất cần được dân sở tại tán đồng nữa, chứ ạ.

Giang hai cánh tay lực lưỡng trên hai tay ghế, Kiến như sắp đứng vụt

dậy. Nhưng Kiến chưa kịp nổi nóng, Chính đã ghé về phía Chao, khẽ khàng
nhưng hết sức rành rẽ:

— Ông Chao, chúng tôi yêu cầu việc bàn định chỉ giới hạn trong chúng

tôi, các phái viên của Chính phủ với ông, quan chức cũ của địa phương.

Đòn đánh trả đơn giản mà mạnh mẽ làm sao! Tường sa sầm mặt. Chao

ngúc ngắc cổ, quay ngang quay ngửa, rồi nhíu mày nhìn Tường, làu bàu.

Khỏi dằng, khỏi càn, khỏi kin, khỏi chảng à

*

.

Đưa tay vuốt cằm nhìn Tường hậm hực không một lời chào bước ra cửa,

Kiến hỉ hả như vừa thắng một keo lớn.

Ngoài sân, vàng nắng thu sớm mai ảm đạm như nắng rớt chiều hôm.

Nghe trong ồn ào tiếng các gia nhân đi lại trang thóc, có tiếng ai đó kêu thét
thất thanh đau đớn vọng lên từ khu hầm ngầm.

Người đàn ông buông vội người đàn bà. Cửa mở, Tường đâm sầm vào

như con mồi bị vây, liều mình mở đường thoát thân.

— Hỏng bét! Anh phán Thông! Hỏng rồi!
Vừa rời khỏi chiếc ghế có người đàn bà ngồi, người đàn ông ngoài ba

mươi, trán cao, da khô, kính cận lồi đít cốc, đeo cổ cồn, nơ đen, mặc bộ
com-lê màu kiến vống, túi trái áo vét thõng một sợi dây đồng hồ vàng, vẻ
thơ lại, ngẩng lên, lặng lẽ nhìn Tường.

Tường giậm chân đánh thịch:
— Hỏng rồi, anh phán Thông ơi! Hắn quay ông già như quay chong

chóng. Nhiều lúc ông già ngẩn tò te chẳng biết đối phó thế nào. Cuối cùng
ông già phải chấp nhận tất cả yêu cầu của hắn. Trời, thế là bọn Vẹm thắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.