ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 135

— Năm qua, người Thổ nó bóp cổ ta. Muối không có mà ăn. Thổ ty

Chao là con lợn độc.

— Người Xã có bằng cứt không? Nó đi buôn vải vào làng bán, thả bệnh

cho ta.

— Người Kinh ở phố còn thối hơn cứt! Bán phở nó chan nước lã cho ta

ăn. Coi ta bằng nhau với con lợn, con trâu.

— Ôi trời, chửi được thì chửi cả ông trời! Sao ông trời ăn ở không đều,

làm sập núi, rơi đá chết người dòng họ ta?

Xì xào lầm rầm. Người ta than. Người ta kể. Chuyện như nước đổ vào

chỗ trũng. Xoáy tròn to nhất là chuyện về thổ ty Chao. Rồi tới chuyện Quốc
dân Đảng. Lơ thơ mấy câu về Việt Minh.

Hố pẩu ngồi tay tì trên bàn. Chòm râu lưa thưa. Cặp mắt sâu hấp háy.

Vầng trán rộng có nhiều nét nhăn chết. Hai vành tai to, hơi cụp. Nét nào
cũng là nét nghĩ ngợi. Lòng hố pầu ngổn ngang nỗi lo. Quanh hố pầu, tiếng
người vẫn rì rào rồi cuộn sục lên. Người ta bắt đầu cãi nhau.

— Loạn to rồi đấy! Theo ai bây giờ? — Một ông già đầu hói bỗng nghển

cổ thét.

Chợt im lặng.
— Thổ ty Chao có hơn một trăm tay súng.
— Không theo nó! — Lý trưởng Giàng Súng lại đập tay xuống bàn, hét

— Nó là người Thổ!

— Nó có quyền to!
— Kê mông, kê lý. Đường người H'Mông, đường lý. Cứ thế mà đi!
— Theo ông Đờ bên Pha Linh!
— Nông Vĩnh Yêng nhiều súng lắm!
— Ấy dà, ui i tu tông nhao đua đuố. Làm cây đứng giữa đèo, gió nào

mạnh, ngả theo.

Pê H'Mông

*

khổ quá! Có muối nữa là không theo ai cả!

Hủi thầu Sếnh đang ngồi lại đứng dậy, hai tay đập bồm bộp rồi quay lại

nhìn hố pẩu, mời:

— Mỗi quả núi một vị thần. Mỗi làng một người già. Hố pẩu nói đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.