ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 336

Thông chìa tay, hai cái mắt kính lồi lấp lánh:
— Rất hân hạnh được gặp anh. Hôm họp hội nghị hiệp thương muốn làm

quen với anh mà khó quá, anh Đắc ạ.

— Các anh vừa uống vừa nói chuyện nhé. — Tiếng một thiếu nữ lanh

lảnh cất lên bên tai Thông.

— Để tôi — Tường nhanh nhảu nhấc chai Hen-nét-si — Anh phán ạ.

Nghĩ đời cũng lạ, ngày xưa anh phải học đến nỗi mắt phải đeo kính năm đi-
ốp-tri mới leo được vào hàng công chức cao cấp, rồi bây giờ mãi cũng chưa
xin được trở lại nghề cạo giấy. Vậy mà tôi, cái thằng mà anh vẫn chê: chia
verbe avoir còn sai, trong bụng không có được một câu vạn vật, địa dư, thế
mà lại nghiễm nhiên là ủy viên thư ký ủy ban Hành chính tỉnh!

Thông chíp chíp môi:
— Giang sơn nào anh hùng đó chứ. Mà thôi, không nói chuyện chính trị

ở đây. Cậu là cấp lãnh đạo, phải nhớ điều đó.

— Lãnh đạo gì tôi. Tôi mà là lãnh đạo?
— Cậu có chân trong ủy ban!
Đặt chai rượu, Tường cười ặc ặc, mổ ngón tay về phía Đắc, đoạn nâng

cốc rượu:

— Người chỉ huy chân chính của chúng ta đây này. Nào xin chúc mừng!

Anh Đắc!

Đắc nhấc cốc rượu, duyên dáng:
Mon verre n’est pas grand, mais je bois dans mon verre!

*

— Hay quá!
Tường thích thú:
— Anh Đắc ơi, khẩu khí của kẻ trượng phu đó.
— Anh Tường lại muốn làm thầy tử vi.
Tường vênh mặt, nhìn thiếu nữ vừa lên tiếng:
— Chứ lại không à. Cô Kim Nhắn nên nhớ là Đức Khổng Tử bị tuyệt

lương tại nước Tần đời Xuân Thu cũng chỉ vì tiểu hạn tại Thiên La và Thái
Tuế.

— Anh đoán cho em sai hết!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.