ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 345

— Tâm à, tớ kể chuyện cậu nghe. Tớ vừa đi Pa Kha kiểm tra công việc.

Thằng Kiến rất hăng. Nhưng nó nôn nóng, quá tả và nhận định thiên lệch.
Tớ không đồng ý. Nó tranh luận. Bí, nó cáu văng: “Đặc phái viên mà quan
điểm như con c. ấy Ha ha...”. Nó lại nói: “Anh là cái quái gì. Đoàn thể vẽ
râu cho anh thì anh có râu, chứ anh chỉ là thằng Chính đực rựa”. Ha ha...
Tớ suốt đời, chỉ mong được là thằng Chính của các đồng chí thôi. Tâm ơi,
sao tớ cảm thấy khỏe khoắn, vững vàng quá. Chúng mình sẽ vô địch, sẽ
đánh thắng thằng Pháp và bè lũ tay sai. Sẽ thắng tất. Này, tớ cấm cậu hút
thuốc lá nhé. Đưa đây. Tịch thu! Tớ đi tắm đây!

Tâm nằm trên giường, mỉm cười: “Hóa ra thằng Chính cũng hồn nhiên

gớm, mình thì cằn rồi”. Vợ Khả ngó đầu vào: "Mời các anh đi ăn cơm ạ".
Tâm đi xuống. Cô vợ Khả bé lõn chõn, tóc cặp, áo phin nõn cổ quả tim, cổ
đeo dây chuyền vàng. Khả so đũa, xởi lởi:

— Dạ, từ hôm nhà em lên, tới nay mới dám mời các anh. Cũng là mừng

em được sự dạy bảo của các anh có được tiến bộ chút ít. — Khả muốn nói
việc anh mới được đề bạt làm chánh văn phòng — Dạ, có món canh cá
dấm. Cá chép, anh ạ.

Tâm đưa mắt, nhìn ra ngoài:
— Anh Chính đâu, sao chưa thấy xuống?
— Dạ, anh Chính đang bận tiếp khách. Tuyết Minh, em lên mời khéo,

thật khéo anh Chính nhé. Phải vận dụng nghệ thuật, đừng để mất lòng
khách đấy.

Tâm cúi nhìn cái bát dành cho Chính còn úp sấp, áy náy:
— Anh Khả này, từ nay không được cho một ai lên buồng anh Chính

một cách tự tiện.

— Dạ, em dẫn lên đấy chứ ạ!
— Cơ quan mình là cơ quan đầu não. Mọi việc phải kín. Chớ có trong

nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã hay. Ví dụ, cái việc anh Chính tát anh Đắc.

Khả ngúc ngắc cái cổ gầy:
— Ôi chết, việc tầy đình thế ai dám đem ra ngoài nói nhỉ.
— Căn dặn cô ấy...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.