ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 365

áo bông, tay cầm chén nước hố pẩu đưa, tay cầm cái ba toong, dộng mạnh
xuống đất:

— Tôi là tôi không cho ông Chao được phép bắt người làm ruộng không

công nữa. Cắt hết! Đồng bào nhớ chưa?

Một người mặt rỗ kêu ài ài thích thú. Pao đáp:
— Nhưng Giàng Ly Trang cứ bổ đầu các nhà!
— Không đi! Mày là kiếp con ngựa bị người ta sai khiến, hả Pao?- Kiến

trợn hai con mắt lồi, dằn dữ, lại dộng cái ba toong — Tôi đi Thải Giàng
Phố lập đội du kích về, thấy mọi việc lộn tùng phèo. Là tại làm sao? Vì như
cái thằng Pao này, hiền quá thì bị bắt nạt. Tôi đã bảo ủy ban gọi ông lão
Pâu xuống coi kho muối. Người khổ phải được sung sướng. Ông Chao là
phó chủ tịch tỉnh mà không chấp hành ý kiến của tỉnh là không được.

— Ông lão Pâu sướng rồi! — Một người mặt rỗ kêu.
Hai bàn tay Kiến ngắn, to, cục mịch xòe rộng lại nắm vào bóp mạnh:
— Làm ăn bậy, phải trừng trị!
— Hay đấy!
— Phải thế. Đồng bào phải nghe tôi. Nó gọi đi làm công không cho nó,

không đi. Nó hỏi thì bảo: “Ông Kiến Việt Minh bảo thế”. Nhớ chưa? “Nắng
mưa là việc của trời. Đấu tranh là việc của người trần gian
”. Hôm nay, tôi
đem lên đây, biếu mỗi nhà một tấm ảnh cụ Hồ. Đặt ảnh Cụ trên bàn thờ. Cứ
lúc nào sợ thổ ty thì nhìn lên ảnh Cụ để vững tinh thần. Đây nhé!

Pao ngó vào. Hàng chục cái đầu ngó theo. Hố pẩu căng một tấm ảnh.

Lửa rung rinh trên mặt ảnh bóng như quang dầu.

— Chà, hai con mắt cụ như hai ngôi sao.
Hố pẩu khen. Người ta càng chen vào:
— Râu đẹp nhỉ! Trông hiền hiền.
— Vầng trán rộng quá!
Kiến chỉ ngón tay vào phía sau tấm ảnh, giải thích:
— Hồ Chủ tịch hiền với dân. Nhưng người đấu tranh không khoan

nhượng với kẻ áp bức.

Hố pẩu gật gù:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.