ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 423

— Đánh đến viên đạn cuối cùng!
— Không được.
— Chỉ có cách ấy!
— Không! Để lại cho tôi một trung đội. Còn tất cả rút vào rừng.
Đắc nao núng. Tích nhổm lên báo cáo: trung liên sắp hết đạn.
— Tôi sẽ ở lại, anh Tâm. Địch đang xung phong.
— Đánh bật chúng xuống! Tiếp tục cho một bộ phận rút.
Dưới chân đồi, địch đang lổm nhổm bò lên. Đông quá! Chúng dàn một

hàng ngang. Súng nổ tằng tằng, khói mù mịt.

Một tốp địch vừa nhô đầu khỏi bụi cây phía Tâm. Ngọc bò lại cạnh Pao.

Hai anh em Seng — Tếnh nhấp nhổm, Tâm chồm lên, phía trước anh, trên
một mô đất cao, địch vừa kéo lên một khẩu đại liên: “Phải chiếm chỗ đó”.
Tâm nghĩ, bật dậy: — Các đồng chí! Việt Bắc đang thắng to. Noi gương
Việt Bắc, anh dũng xông lên! Xung phong!

— Xung phong ong...
— Xung phong ong...
Tiếng hô xung phong nổi dậy kéo một vệt dài. Tâm nhảy qua bụi cây.

Các chiến sĩ nhảy theo. Pao và Ngọc vụt lên. Khẩu poọc hoọc của Pao nổ
đành đành.

— Chiếm khẩu súng máy, đồng chí Pao — Tâm thét!
Pao chạy ngược mô đất. Ngọn súng tóe lửa, Pao nhảy chồm tới. Hai tên

địch chết, xác sấp trên đất. Ngọc cũng đã tới. Pao quay ngọn súng máy
ngược lại.

— Tích ơi! Đồng chí Tích!
Tích vọt lên.
Tiếng đại liên nổ từng tràng dài đĩnh đạc.
Tâm nép bên một mô đá cạnh đường, ngước lên. Gặp hỏa lực bất ngờ,

địch đang chùn lại, rồi lui. Phải thừa cơ áp đảo địch! Đuổi chúng ra khỏi
đèo. Rồi rút! Nghiên cứu lại. Đánh kiểu trận địa chiến thế này, hao tổn lực
lượng quá, làm sao đánh lâu dài được! Tâm nhảy ra khỏi mô đá, vung khẩu
các-bin:

— Các đồng chí, xung phong!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.