ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 55

cái tăng-đe than bánh xếp cao chất ngất bốn bề. Lần này Tâm phải giấu
mình, thằng địch đã một lần bắt hụt Tâm ở thị trấn. Tàu đang qua cột tín
hiệu. Gió lộng quẩn trong tăng-đe. Trí óc Tâm phơi phới: Thời cơ tới rồi!
Trung ương quyết định giải phóng Lào Cai. Cán bộ, bộ đội đang lên. Đề-pô
Phố Mới phải là một mũi!

Tâm khép mắt. Tâm mệt quá. Ảo ảnh chập chờn.
Ông lão vội ôm chặt Tâm. Đầu Tâm vừa đập mạnh xuống đất. Ông lão

thất thanh: Anh Tâm! Anh Tâm! Gã Trương Căm lê sền sệt lại cạnh người
thợ. Ông lão xua tay. Tâm mở bừng mắt, bên tai loáng thoáng những tiếng
nói run rẩy:

— Anh ơi! Tôi có thể giúp anh...
— Giúp cái gì!
Ông lão xẵng với Trương Căm. Gã tướng cướp cúi xuống, cái cổ đầy ụ

thịt:

— Tôi... có thể... vượt ngục...
Tâm ngồi dậy, mắt chớp chớp:
— Ông Trương Căm? Ra tù ông sẽ làm gì? Dân ta đã khốn khổ lắm rồi...
Phía Phố Mới có tiếng còi tàu hú lanh lảnh.

V

C

hiếc đầu tàu bò vào sân ga, kéo theo sau năm toa đĩa, dừng lại phì phịt

thở.

Tiếng còi của nó bị nhấn chìm ngay. Bởi vì dân chúng trong thị trấn bị

huy động ra tụ tập ở sân ga, bấy giờ đang dồn hết hai cái cửa sắt chen, đẩy,
nghển cổ, kiễng chân, trèo lên bờ rào để nhòm ngó, xem mặt ngài đảng
trưởng từ Yên Bái thất thủ hôm nay tháo chạy lên tới trấn này.

Cuộc nghinh tiếp thật ra đã được sửa soạn từ hai ba hôm trước. Phố xá

phải dọn vệ sinh. Trường tiểu học của ông giáo Huyền bị trưng dụng làm
nơi tiếp đón. Đón tiếp đảng trưởng Vũ Khanh thiếu kèn trống, nhưng sự
hoan hô nhiệt liệt của dân chúng là không thể thiếu. Vì vậy, viên sĩ quan

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.