ĐỒNG BẠC TRẮNG HOA XÒE - Trang 97

Phần Hai

I

Đ

òm! Đòm! Đòm! Những tiếng súng nổ chỉ thiên ở khu chợ súng làm con

ngựa hồng một tuổi rưỡi giật mình, hất cổ, giật cái dây cương đã buộc vào
cọc. Pao vỗ vỗ má con ngựa, âu yếm: “Đừng sợ! Đừng sợ! Họ thử súng
thôi! Rồi tao cũng có một khẩu súng cơ mà”.

Con ngựa cúi đầu, lim dim mắt rồi hếch mõm thè lưỡi liếm tay Pao. “Ối,

mày làm tao buồn đến muốn cười đấy”. Pao cười, vuốt bờm con ngựa, rồi
quay lưng đi.

Khu bán súng ở lảnh một góc dưới chân đồi, xa chợ một con dốc. Phải

họp riêng một góc vì bây giờ đã có hẳn những tay chuyên nghề buôn bán
súng đạn. Phải họp riêng một nơi vì khách mua bao giờ cũng thử dăm ba
phát để xem thực súng có tốt hay không. Súng tốt, kêu to. Giản dị vậy.

Khu chợ này toàn đàn ông. Phiên này đông nên người tràn cả xuống mấy

mặt ruộng ở phía dưới. Người quẩn lại như say. Súng Tây chạy Nhật vứt
lại. Súng Nhật đầu hàng thu còn sót. Súng bọn thổ phỉ cướp được. Súng
bọn lính bọn sĩ quan Tưởng bán ra. Toàn là súng trận cả. Tất cả đều tụ họp
ở đây như để chứng tỏ rằng: đất này vốn loạn lạc và còn loạn lạc, còn đánh
nhau to. Còn đánh nhau to vì súng, đạn nhiều thế cơ mà. Bày trên chõng
con, trên mẹt, trong lòng những chiếc nón sơn để ngửa dưới đất, trên mảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.