ĐÔNG CUNG - Trang 181

Năm nay bụng bảo dạ phải lấy dây da bò quấn ủng cho thật chặt vào, kẻo

lại bị người ta giẫm tụt giầy, những chỗ tưng bừng sôi nổi ngút trời như thế,
đương nhiên tôi phải đi góp vui chứ nhỉ!

Tầm ngày 14 tháng giêng, những yến tiệc bái yết những chuyện nhốn

nháo cuối cùng đã tạm gác sang 1 bên, tôi cũng đổ đốn trốn việc, một thân
một mình ngủ ngon lành trong Đông Cung, lên tinh thần để còn đi chơi
Nguyên Tiêu. Thế nhưng đang lưng chừng giấc, Vĩnh Nương đã vào gọi tôi
dậy.

Tôi vẫn gà gật liêu xiêu, ngáp hỏi: “Lại chuyện gì à?”

“Dưới giường Tự bảo lâm phát hiện có bùa gỗ đào, nghe nói là vật yểm

thuật, bên trên có ghi rành rành ngày sinh tháng đẻ của Triệu lương đệ, giờ
Triệu lương đệ gây khó dễ với Tự bảo lâm, đôi bên đang hầu ngoài điện,
muốn mời Thái tử phi xử trí.”

Tôi đã mệt lại buồn ngủ giờ đâm ra bực mình: “Lắm chuyện, mỗi một

khúc gỗ ấy mà cũng phải ầm cả lên, Tết nhất còn chưa đâu vào đâu! Tự bảo
lâm có phải ngốc đâu, vả lại khắc một khúc gỗ thì rủa chết được Triệu
lương đệ chắc? Chẳng phải Triệu lương đệ vẫn sống sờ sờ ra đấy thôi!”

Vĩnh Nương nghiêm nét mặt, nói với tôi: “Trong cung cấm kỵ nhất là bùa

ngải, có lẽ Thái tử phi chưa hay, mười năm trước có Trần Trưng vì vụ án
làm bùa oán rủa Thánh thượng, mà bị ban giáng tử hình, tru di cả nhà.
Thiên triều ta buổi đầu lập quốc, có Ngô hậu bị phế làm thường dân cũng
bởi chuyện làm bùa yểm Hứa phi, thậm chí con trai thân sinh ra còn không
được phép phong Vương….”

Rõ đau đầu, tôi sợ nhất mỗi lần Vĩnh Nương lôi những chuyện từ mấy

trăm năm trước ra giảng giải, liền răm rắp bật dậy, gọi cung nhân hầu thay
xiêm y, gấp ga gấp gáp rửa mặt chải đầu. Vĩnh Nương thưa: “Tuy chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.