ĐÔNG CUNG - Trang 220

Tôi chỉ còn nước ngọt nhạt, đăm đăm nhìn gã thích khách: “Những gì ta

nói, ngươi cứ nghĩ kỹ đi nhé, xem có đúng không?”

Không biết câu nào của tôi cuối cùng đã lay động được gã, qua một lúc

lâu, gã thoáng băn khoăn rồi gật gù.

Tôi cả mừng, thật ngoài mong đợi, vội nói: “Thả bệ hạ đi, ta theo ngươi!”

Gã lạnh lùng nhìn tôi, cuối cùng mở miệng bảo: “Ngươi qua đây đã.”

Khẩu âm của gã nghe rõ lạ, gần giống với giọng tôi hồi mới học tiếng phổ
thông Trung Nguyên, bằng trắc lên xuống nghe cứ đều đều, chướng tai kiểu
khó nói thành lời. Nhưng giữa lúc nước sôi lửa bỏng, bây giờ tôi tâm trí nào
mà đi nghĩ ngợi lắm thế được, lúc đó tôi cò kè mặc cả với gã: “Ngươi thả bệ
hạ trước đi.”

Gã không nói hai lời, thanh kiếm trên tay dí sít sao vào cổ bệ hạ, hiển

nhiên như thể sắp xẻ toác lớp da mỏng mảnh ngay yết hầu người, tôi buộc
lòng phải hét lên: “Đừng động thủ, ta qua là được chứ gì.”

Lí Thừa Ngân dợm tiến lên cốt ngăn tôi, song tôi quét lưỡi kiếm vung về

phía hắn, bất đắc dĩ hắn phải lách người tránh đường kiếm, tôi bước vội
mấy bước lao về đằng thích khách. Gã giơ 1 tay chụp gọn tôi, tay kia tự
nhiên cũng hơi nới lỏng, chính lúc ấy chẳng rõ tiếng tên từ đâu bay vèo vèo
không ngớt, hầu như đều từ những nơi cao chĩa thẳng xuống chỗ thích
khách. Gã giơ tay chặn luồng tên, thân hình nghiêng ngả vặn thắt những
góc độ tuyệt thế, kiếm vung loang loáng chặt đứt làn mưa tên rào rào ấy, bệ
hạ chớp thời cơ chuồi người khỏi sự khống chế của gã, tôi xách kiếm đâm
về phía thích khách, thế nhưng gã ra tay xuất quỷ nhập thần, hạ gục thanh
kiếm trên tay tôi, chỉ một phút trì hoãn này thôi, tôi đã sải rộng cánh tay bổ
nhào đến, trong chớp mắt, húc vào người bệ hạ, hẩy mạnh người sang một
bên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.