ĐÔNG CUNG - Trang 291

trí thế vòng vây. Gã tướng quân phe Nguyệt Thị liền ghìm ngựa quay lại,
lớn tiếng quát tháo.

Tôi chẳng hiểu nổi hắn đang nói gì, Cố Tiểu Ngũ buôn trà xuyên các

nước Tây Vực, tất hiểu tiếng Nguyệt Thị. Hắn bảo tôi: “Gã đó đang chất
vấn chúng ta, sao lại dẫn binh tràn vào lãnh thổ Nguyệt Thị.”

Tôi nói: “Tối qua hắn dẫn binh xông vào địa phận Đột Quyết thì sao, còn

già mồm vu cho ta là nô tì đi lạc của nhà chúng chứ, giờ lại dám giở cái lẽ
cây ngay không sợ chết đứng ra đây à.”

Cố Tiểu Ngũ nói dăm 3 câu với người Thiên phu trưởng đứng bên cạnh,

Thiên phu trưởng liền sai người đi đáp lời. Cố Tiểu Ngũ cười bảo: “Ta nói
với bọn họ rằng, chúng ta đang hộ tống công chúa Tây Lương về, tiện
đường đi ngang qua. Rồi bảo bọn họ không cần hoảng loạn, chúng ta tuyệt
không xâm phạm lãnh địa Nguyệt Thị.”

Bụng tôi bảo nếu nói đến cái ngữ trơ tráo vô liêm sỉ, giả sử Cố Tiểu Ngũ

tự nhận mình thứ hai thiên hạ, xem chừng đố ai dám nhận hạng nhất. Hắn
bốc phét mà nói năng hùng hồn lý lẽ đâu ra đấy, liệu dân Trung Nguyên
toàn lừa người thế này chăng? Sư phụ đã thế, mà Cố Tiểu Ngũ cũng vậy.

Đôi bên vẫn đang giằng co từng câu kêu gọi đầu hàng, tay Thiên phu

trường lại dẫn 1 ngàn kinh kỵ, nhân lúc tờ mờ sương sớm, ngầm ngầm đánh
bọc sườn từ phía sau, đợi phe Nguyệt Thị kịp thức tỉnh thì quân tiên phong
từ đằng này đã bắt đầu đột kích.

Trận chiến này có thắng cũng chẳng lấy làm lạ, quân Nguyệt Thị thua to,

gần như không một kẻ nào thoát nổi, đa phần đều bỏ mạng dưới tên đao sắc
bén của kỵ binh Trung Nguyên, số còn lại hiển nhiên địch không nổi, liền
buông vũ khí quy hàng. Tuy rằng Cố Tiểu Ngũ chỉ là gã buôn chè, thế mà
hắn đích thực dằn lòng đến nỗi, đứng trước cảnh thảm chiến, đầu rơi máu
chảy, thương vong vô số này, Cố Tiểu ngũ lại không hề chau mày dẫu chỉ 1

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.