ĐÔNG CUNG - Trang 314

Kỹ thuật bắn cung của Cố Tiểu Ngũ đã làm dao động tất cả mọi người,

nom hắn nói vẻ thản nhiên, đám người không thể không rầm rầm thốt lên
câu khen ngợi. Tính người Đột Quyết quen cời mở, mọi việc đêu giải quyết
ngay thẳng, người như Cố Tiểu Ngũ, xem ra rất hợp với tính khí người Đột
Quyết. Đại Thiền Vu cười sảng khoái: “Khá lắm, dũng sĩ Đột Quyết chúng
ta cũng chẳng thua.” Ông nhìn Cố Tiểu Ngũ rồi bảo: “Này người Trung
Nguyên kia, nói xem, ngươi muốn được ban thưởng thứ gì?”

“Bẩm Đại Thiền Vu, ngài đã ban cho tiểu nhân thứ quý giá nhất rồi ạ.”

Dường như gã Cố Tiểu Ngũ này đang mỉm cười, “Trần đời này, còn gì quý
báu hơn tiểu Công Chúa của ngài?”

Đại Thiền Vu phá lên cười, mà những vị quý tộc Đột Quyết kia cũng hết

sức phấn khởi, xem ra vụ cưới xin này quả thực được định xong rồi.

Thầy tế chọn ngày lành tháng tốt, nhân lúc tiết thu dịu mát để cử hành

hôn lễ sắp tới của đôi tôi. Bụng dạ tôi vẫn phân vân lắm, tôi len lén hỏi A
Độ: “Ngươi cảm thấy, ta nên cưới gã này, hay không cưới gã thì hơn?”

Đôi mắt đen láy của A Độ nhìn tôi, mắt nàng ấy mãi mãi chỉ một vẻ trấn

tĩnh bình thản. Tự tôi cũng không có chủ kiến riêng, sau cùng tôi bạo gan
hẹn Cố Tiểu Ngũ ra bờ sông gặp.

Tôi cũng chẳng biết phải nói gì, thế nhưng nếu thật sự phải lấy hắn trong

trạng thái mơ mơ hồ hồ thế này, dường như lại cứ có phần bất an.

Tối một ngày thu, gió lướt thoảng hơi mát lành, tôi quấn chặt áo choàng

da, quanh quẩn phía bờ sông, nghe dòng nước đổ tiếng róc rách, vẳng xa có
tiếng chim nhạn gọi bầy, tôi ngóc đầu nhìn quanh. Đằng tây đã nhô cao một
chòm sao sáng lấp lánh, sắc trời sẫm tím, hệt một tảng thạch nho.

Gió lùa cỏ lác xào xạc, Cố Tiểu Ngũ đạp lên bụi cỏ, tiến về phía tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.