ĐÔNG CUNG - Trang 339

bảo: “Lũ Trung Nguyên này, con ơi, con nhìn bọn Trung Nguyên này đi,
chính chúng nó đã dồn mẹ con vào chỗ chết. Chính chúng nó ép Tây Lương
chúng ta, bắt ta phải giao mẹ con cho chúng, mẹ con không cam tâm chịu
nhục, bà ấy đã dùng đao tự vẫn ngay chính trong vương cung này. Lũ chúng
nó… lũ chúng nó còn dám xộc vào vương cung, mục sở thị bằng được xác
mẹ con chúng nó mới thỏa lòng….Lũ hung thủ bọn nó! Chính tay chúng nó
đã sát hại mẹ con…”

Giọng cha dường như một lời nguyền rủa rì rầm, vo vo vang vọng giữa

chốn vương cung, còn tôi thì như bị giáng cho một cú nặng nề, thụt lùi về
phía sau. Cha rạch má chính mình, máu tươi đầm đìa khuôn mặt, người
vung đao về về phía sứ tiết Trung Nguyên đang đứng. Thế người dũng
mãnh như sư tử, lũ Trung Nguyên ấy vội vàng tản ra bốn phía, một tiếng
động nghẹn thở vang lên, đầu gã sứ thần đã bị người chém rụng. Cha gạt
đao, thở dốc nặng trĩu, binh lính Trung nguyên đã thắt vòng vây hãm, có kẻ
gào: “Tây Lương vương, ngài giết sứ thần Trung Nguyên, chẳng lẽ định tạo
phản sao?”

Mẹ! Mẹ tôi! Tôi bươn bả suốt muôn ngàn đắng cay trở về đây, thế mà

không thể gặp đượcmẹ nữa rồi..

Toàn thân run rẩy, tôi chỉ lũ chúng, rít giọng quát: “Lí Thừa Ngân đâu?

Hắn đâu? Hắn trốn đâu rồi?”

Không một kẻ nào cho tôi câu trả lời, có kẻ bước ra từ đám người, nom

ăn vận có vẻ như tướng quân Trung Nguyên. Gã nhìn tôi, nói: “Bẩm Công
Chúa, Tây Lương vương trong lúc thần trí không ổn định đã ngộ sát sứ tiết
Trung Nguyên, đợi đến lúc yết kiến điện hạ, thần sẽ bẩm báo lên người
nhằm làm sáng tỏ sự việc. Mong Công Chúa giữ thái độ bình tĩnh, tránh
làm ảnh hưởng đến thể diện hai nước.”

Tôi nhận ra gã tướng quân này, lúc đuổi theo tôi và A Độ trên thảo

nguyên, chính gã đã tước đao khỏi tay A Độ, hơn nữa còn bắt tôi về doanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.