ĐÔNG CUNG - Trang 337

ĐÔNG CUNG

ĐÔNG CUNG

Phỉ Ngã Tư Tồn

Phỉ Ngã Tư Tồn

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 33

Chương 33

Phần 3: Vực nước sâu

Dọc đường đi, trong lòng tôi nóng như nung như đốt, chỉ sợ mình về

chậm một bước, chỉ sợ Tây Lương cũng bị Lí Thừa Ngân thảm sát giống
như lũ chúng từng làm với Đột Quyết. Tôi và A Độ gấp rút lên đường ngay
trong gió tuyết, cả chặng đường trải qua bao nhiêu cơ cực, cuối cùng đã
chạm mặt Vương thành Tây Lương.

Thấy thành quách vẫn trong cảnh bình yên vô sự, tôi bất giác thở phào

nhẹ nhõm. Cổng thành vẫn mở toang như thường lệ, tiết trời sắp vào đông,
đội buôn thưa dần, lính gác co mình dưới tấm áo da dê, núp trong cổng tò
vò đánh giấc gà gật. Tôi và A Độ âm thầm tiến vào Vương thành.

Trong tiết se lạnh của đêm cuối thu, cung điện hiển hiện trong nét thân

thương mà trang nghiêm, tôi không đánh động lính gác, mà tiến thẳng vào
vương cung qua lối cổng nhỏ. Vương cung của Tây Lương thực ra chỉ có
vài ngàn quân canh giữ, phòng thủ lại rất lỏng lẻo, suy cho cùng, Tây
Lương chẳng gây thù địch với bất kì ai, khách vãng lai toàn là dân buôn
bán. Nói đến Vương cung, thực chất canh phòng còn chẳng nghiêm ngặt
bằng phủ đô hộ An Tây. Trước đây, tôi thường lén ra khỏi vương cung bằng
đằng cửa nhỏ, ở ngoài chơi chán rồi lại về lối ấy, chưa một lần bị bại lộ.

Cả tòa cung điện dường như chìm trong giấc ngủ say, tôi dẫn A Độ về

phòng mình, bên trong lặng như tờ, tịch không bóng người. Tiết trời buốt
lạnh, A Độ cóng đến độ mặt mày trắng bệch, tôi lấy một tấm áo da choàng
cho A Độ, ủng đi nhiều cũng mòn, thủng lỗ hở cả ngón chân. Tôi lại tìm 2
đôi ủng mới để đi, giờ thì ấm rồi nhé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.