ĐÔNG LAI BÁC NGHỊ - Trang 130

TIÊN TRẨN TỬ-TIẾT

Lỗ Hi-công thứ XXXIII (626 trước tây-lịch)

XUÂN-THU. – Mùa hạ tháng tư, ngày tân sửu, quân Tấn cùng

Khương Nhung đánh bại binh Tần tại Hào.

TẢ-TRUYỆN. – Binh Tần diệt xong nước Hoạt. Trở về. Tiên Trẩn

(nguyên soái của Tấn) bàn rằng : « Vua Tần không nghe lời Kiển-thúc. Vì
tham lợi mà làm khổ dân. Cơ-hội ấy trời cho, ta chớ nên để mất. Đừng tha
giặc, vì sẽ mang tai-họa. Còn trái lòng trời sẽ gặp sự chẳng lành. Phải đánh
Tần ! ». Loan Chi can : « Chưa đền ơn Tần mà đánh Tần, đối với tiên-quân
mới mất (Tấn Văn-công) sao phải ? » Tiên Trẩn đáp : « Tần không nghĩ đến
việc tang của ta, đem quân đánh một nước cùng họ với ta, như thế vô-lễ thì
còn ơn nghĩa gì ? Ngạn-ngữ có câu : « Một ngày tha nghịch, di-họa vài đời
». Định kế nầy là lo cho con cháu, vậy đối với tiên-quân mới mất, sao gọi là
không phải ? ». Tiên Trẩn bèn ra lịnh dùng cả quân Khương-Nhung. Thế-tử
(tên Hoan, tức là Tấn Tương-công) mặc y-phục tang đen ra cầm quân. Mùa
hạ, tháng tư, ngày tân sửu, thắng binh Tần tại Hào, bắt được Bách-lý-tử
Mạnh-Minh, Tây Khuất-Thuật và Bạch Ất-Binh (Kiển-binh) dẫn về kinh-
thành. Rồi mặc y-phục đen, lo chôn-cất cho Tấn Văn-công.

Phu-nhơn Hoài-Doanh (vợ của Tần Văn-công, con của Tần Mục-công)

muốn xin cho ba tướng, mới nói (cùng Tấn Tương-công) : « Thật là chúng
nô kết-oán giữa hai vua ! Quả-quân của ta (Tần Mục-công) nếu bắt được
chúng ăn thịt cũng chưa hả dạ. Nhà vua cần chi hạ mình trị tội chúng. Nên
xử cho chúng về chịu hình-phạt của Tần để thỏa-chí của quả-quân ta. Như
vậy, có được chăng ? ». Chịu.

Tiên Trẩn vào chầu, hỏi « Tù Tần đâu ? » Đáp : « Phu-nhơn xin, ta đã

tha rồi ! » Giận nói : « Bọn võ-phu nầy tận-lực mới bắt được chúng tại
chiến-trường. Nay, vì lời đàn-bà mà tha về nước, phá-hại kết-quả của ba

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.