ĐỒNG LÀNG ĐOM ĐÓM - Trang 101

- Vâng, hoan hô bố! Bọn thằng Tùng, nhất là cái Dần nó khoái lắm

đấy.

Vừa nói thằng Hữu vừa nhìn lão Bành cuời thích thú. Câu chuyện giữa

nó và lão Bành cứ rì rầm mãi. Gió ngoài đồng Cây Mơ cũng dìu dịu thổi
vào làm căn nhà mát lịm.

***

Thằng Hữu học hết trường làng. Cái ngày nó phải khăn gói cùng đám

cái Dần và thằng Tùng lên trường huyện học đã đến. Một hôm cũng vào
bữa cơm tối, thằng Hữu thỏ thẻ nói với lão Bành:

- Đi trường huyện học chỉ còn có con và thằng Tùng, cái Dần, thằng

Phú. Còn cái Tráng ở nhà cưới chồng, cái Dung đi học chuyên nghiệp, nó
bảo nhà nó đông anh em, nó là chị nó phải nhường cho em nó sau này. Nhà
mình có một bố, một con. Nếu con đi học bố sẽ vất vả lắm, con lợn, con gà,
con trâu ai chăn thả? Bố thì suốt ngày công việc ở đội chuyên canh. Con sợ
bố khổ vả việc đi học ở trường huyện nó tốn kém lắm. Tốn từ ăn mặc, đóng
góp lại hàng tháng gạo nước phải mang đi, một mình bố làm đủ sao được.
Hay bố để con ở nhà theo công điểm hợp tác xã, bao giờ bà lang ở Đồng
Mụng về con xin đi chuyên nghiệp như cái Dung hoặc đủ mười tám tuổi
con đi bộ đội cũng được.

Lão Bành thở dài, tròn mắt nhìn thằng Hữu, nước từ trong hai hốc mắt

lão lại ứa ra, gịọng lão nghèn nghẹn như khóc:

- Bố cảm ơn con đã nghĩ về bố, nhưng nếu con thật lòng thương bố

như bố đẻ thì bằng giá nào con cũng phải cố mà đi học. Đời bố nhọc nhằn
và đầy những lỗi lầm. Tội là tại không có chữ trong đầu đấy con ạ! Con cứ
đi học đi. Việc ở nhà bố khắc tự liệu được. Thế này con nhé: Ngày bố đi
làm điểm ở tổ chuyên canh, bố kèm con trâu đi theo buộc lối cho nó ăn, tối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.