ĐỒNG LÀNG ĐOM ĐÓM - Trang 102

dắt về, lợn gà thì chịu khó dậy sớm, thức khuya một tí. Hàng tháng con về
lấy gạo thăm bố là được rồi.

- Gớm, hai bố con bàn gì mà say sưa thế? - Giọng ông giáo Thuyên

sang sảng.

Cả hai bố con vội vàng đặt bát đũa đứng dậy:

- Con chào thầy.

- Chào ông giáo- Lão cũng chào theo thằng Hữu.

- Thôi nào, hai ông con cứ tự nhiên- Nói rồi ông giáo Thuyên cũng

ghé ngồi xuống cái chõng tre gần mâm cơm. Giọng ông ấm áp:

- Nghe bà con làng Thông câu ra câu vào về cái việc thằng cháu Hữu

nó đang lăn tăn việc đi học trường huyện hay thôi vì nhà ta khó khăn. Tôi
sang đây lại gặp cả hai ông con cùng ở nhà, thật là may- Ông giáo Thuyên
hắng giọng rồi lựa lời nói tiếp- Hữu là một học sinh giỏi của trường. Tôi
cũng biết hoàn cảnh nhà ta lắm, chỉ có một bố một con, trường huyện lại xa
hàng năm sáu chục cây số. Nếu em Hữu đi học thì ông cũng vất vả, khó
khăn. Mà nếu để nó bỏ học thì phí quá. Làm thầy giáo dạy nó mấy năm nay
tôi biết. Nếu được đi học tiếp, sau này thằng bé sẽ khá đấy ông ạ. Tôi cũng
chỉ là một ông giáo làng chả giúp gì được ông và em Hữu đâu, chỉ động
viên tinh thần nhau thôi. Ông cố khắc phục để cho em Hữu đi học tiếp thì
tốt lắm... .

Ông giáo Thuyên nói chưa hết lời, lão Bành đã reo to:

- Thế thì mừng quá, ông giáo đúng là người tiếp sức cho bố con tôi

rồi. Chả giấu gì ông giáo, hai bố con tôi cũng đang to nhỏ với nhau chuyện
ấy đấy. Thằng cháu Hữu nó cứ sợ tôi ở nhà một mình khổ, nó định không đi
học để ở nhà theo công điểm hợp tác. Hai bố con đang bàn ra bàn vào, tôi
thì ít lí lẽ để giảng giải cho nó có ngọn ngành. Ông giáo nói vậy chắc là nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.