ĐỒNG LÀNG ĐOM ĐÓM - Trang 100

em đồng hao đốt nhà của bố và bắt ép bà Khăn đấu tố trước đội. Bà Khăn
ức quá bỏ chốn đi biệt tăm, còn vợ chồng đứa em dì thì dắt nhau về quê
nội. Ông bà cụ thì không thèm nhìn mặt bố nữa, một thời gian ông cụ nghĩ
ngợi rồi mất! Khổ! Đám ma của ông cụ chỉ lèo tèo vài người, ông cụ Bùi
vừa cầm đuốc vừa lấy huyệt! Bà cụ thì lăn giãy kêu gào một mình!... Chôn
cất ông xong, bà cụ cũng bỏ làng đi biệt tích... . Bố ở một mình và vạ vào
cái bóng của bầm con. Nhưng bố vẫn cứ sa đà, hư đốn. Sau này mọi việc
được được phân minh, bố ân hận nhưng không lại, từ ấy bố sinh quẫn,
những vết sẹo trên người con cũng từ những hư đốn này mà ra. Nhưng đời
bố vẫn còn may là con không bỏ đi, con vẫn ở với bố. Những điều bố làm
được với con ngày hôm nay cũng nhờ sự nhẫn nại của con, của đám cái
Dần và những điều trong sách vở ông giáo Thuyên dạy các con tỏa ra từ
ánh đèn trong cái chai đom đóm mà bố nghe lỏm được. Chính những điều
đơn giản tỏa ra từ cái đèn đom đóm đã đánh thức những đức tính làm người
trong cái đầu thú dữ của bố sống lại. Bây giờ bố chỉ mong bà lang cũng có
tấm lòng như con, bà ấy trở về đây cùng với bố gây dựng lại ngôi nhà này
để con đi học.

Giọng lão tự nhiên cứ nghẹn lên. Thằng Hữu tròn mắt nhưng nó vẫn

thản nhiên bảo:

- Bây giờ bố nói ra con mới biết ngọn ngành. Việc qua rồi cứ để cho

nó qua. Cái chính bây giờ là cuộc sống của bố con mình ở trong ngôi nhà
này thôi. Ngôi nhà này mà ấm áp thế nào bà lang ở Đồng Mụng chả về, con
sẽ bảo bà Tứ đi đón thế nào cũng đươc.

Thằng Hữu hồn nhiên và nó cuời giòn tan. Trước sự hồn nhiên ngây

thơ của nó hai hốc mắt lão Bành cũng khô ráo và sáng lên. Lão ân cần bảo
thằng Hữu:

- Thôi, ăn cơm đi con ạ! Chủ nhật này bố con mình nhờ đám thằng

Tùng phá cái bụi tre ở ngoài cổng đón ông phó Ngưỡng làm lại phên liếp
cho ngôi nhà thật kín đáo con ạ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.