ĐỒNG LÀNG ĐOM ĐÓM - Trang 107

- Sao lại chỉ là Hữu, cậu Hữu chứ! Chưa chi "bà chị" đã để mất công

bằng thì làm chị mãi thế nào được!... - Thằng Tùng lại cười hề hề.

- Mày chỉ được cái tài bát nháo chi khươn, lên đây mà cứ bày cái trò

lêu lổng là chị bắt ở một mình. Cái thứ mày mà ở một mình thì chỉ có mà
ăn gạo sống, uống nước lã - Cái Dần bĩu môi lườm thằng Tùng.

- Vâng, vì thế Tùng này mới phải gọi là chị Dần...

- Thôi, chả có lại cãi nhau bây giờ. Theo tớ thì thế này: Bây giờ chúng

mình là phải tự quản lấy nhau rồi. Thằng Hữu này khổ từ bé nên chả ngại
khó nhọc nhưng còn các bạn khi ở nhà cũng tương đối đầy đủ, Cái gì bố mẹ
cũng lo cho, bây giờ lên đây từ hớp nước cũng phải kiếm lấy. Chúng mình
lại ở nhóm, không phân công cụ thể thì cứ lục đục suốt ngày vào cái việc ăn
ở sẽ không có thời gian học bài đâu mà học cấp 3 bài vở nhiều lại khó, nếu
ta không cùng nhau cố gắng thì nó cũng như con ong Đồng Dong ấy, có đi
có về tốn tiền của, cơm gạo của bố bầm thôi! Nhóm mình có cái Dần là con
gái vậy theo tớ nên giao việc quản lí tiền gạo cho nó. Nó sẽ chủ động việc
chợ búa, bếp núc, cánh con trai chúng mình thì lo những việc nặng nhọc
như lấy nước, kiếm củi, vào rừng cải thiện thêm nguồn rau cỏ để giành
thêm tiền mua sách vở và đồ dùng học tập. Theo tớ ta tạm phân việc như
thế này: Tùng thì chịu phần việc phục vụ "chị Dần" hàng ngày gánh đủ
nước để nấu ăn, tớ và thằng Phú đi rừng lấy củi và tìm thêm nguồn cải
thiện trong sinh hoạt. Tất cả những công việc này đều không đươc ảnh
hưởng đến giờ giấc học tập. Nếu đồng tình thì giơ tay.

Thằng Hữu vừa nói xong thì cả bốn cánh tay cùng giơ cao và cùng

cười ran. Thằng Tùng bảo:

- Thế có phải gọi "chị Dần" nữa không?

- Gọi thì gọi chứ có ai cấm...

- Báu lắm đấy- Cái Dần bĩu môi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.