ĐỒNG LÀNG ĐOM ĐÓM - Trang 114

- Vâng, vâng có đấy ạ. Tôi, tôi vừa, à đây. Bác nào thạo chữ, mắt tỏng

đọc cho cả nhà nghe vui- Nói rồi lão lục túi lấy ra cái bì thơ.

Ông Bếp Thìn mau miệng:

- Đưa tôi, đưa tôi- Ông cầm bức thư giơ lại gần ngọn đèn. Giọng ông

sang sảng: "Bố Bành kính mến của con, con đã cùng các bạn đến trường
đúng ngày khai giảng..."

Đọc xong ông Bếp Thìn đặt bức thư xuống bàn, nhìn mọi người, nhìn

lão Bành ông bảo:

- Thế là yên tâm lắm rồi, chúng nó sẽ biết bảo nhau học hành. Các ông

bà ở nhà là phải tích cực đi theo công điểm để có tiền gạo nuôi chúng nó.
Mấy đứa này thế nào cũng thành bác sĩ kỹ sư cả cho mà xem.

- Vâng, có nom vào thằng cháu Hữu và cháu Dần chứ còn ông tướng

Tùng nhà tôi thì ham chơi lắm.

- Thằng Phú nhà tôi cũng thế.

- Không sao, đi đấy chúng nó sẽ đua nhau học tập thôi mà.

- Vâng tôi cũng chỉ mong có thế.

Câu chuyện về đám trẻ đi học vui dài dưới căn nhà của lão Bành mãi

tới tận khuya. Lão Bành sung sướng lắm. Lão thấy những giờ phút này
cuộc đời lão thật hạnh phúc. Nhưng khi mọi người về hết, chỉ còn mình lão
giữa căn nhà lão lại thấy tủi thân. Lão lọ mọ lại chỗ bàn thờ bố bầm thằng
Hữu lầm rầm khấn vái, việc xong lão lại nhấc những cái đèn chai của thằng
Hữu dưới gầm cái án thờ xếp thật gọn gàng vào chỗ cái chõng tre gần cái
gối gỗ lão vẫn nằm gối đầu. Lão ngả lưng bo những cái chai đèn và lim dim
ngủ. Gió ngoài sông Lô từng cơn hảy vào căn nhà mát lịm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.