ĐỒNG LÀNG ĐOM ĐÓM - Trang 179

ĐỒNG LÀNG ĐOM ĐÓM

Trịnh Thanh Phong

www.dtv-ebook.com

Chương 9

Gà gáy canh tư bà cụ Vuông thức dậy, đổ ống gạo nếp vào nồi, đỏ lửa.

Thấy bà lọ mọ một mình, cái Dần lỏn dậy rón rén lại gần nó ôm lấy vai bà
thỏ thẻ:

- Bà ơi, thằng Hữu đi bộ đội bà có nhớ không?

- Cha bố cô, chỉ có cô mới biết nhớ thôi à! Bà và mọi người là đá đấy-

Giọng bà âu yếm.

Cái Dần lại gục đầu vào vai bà khẽ thở dài:

- Hữu đi cháu thấy hụt hẫng và thương nó nhiều thêm. Ông trời sinh ra

nó thông minh, hiền lành lại cần mẫn nên cứ bắt nó phải chịu đựng gian
khổ trước. Đi bộ đội thời chiến, bom đạn ngất trời thế này biết bao giờ mới
được về để đi học tiếp. Nếu không phải đi bộ đội, thằng Hữu thể nào cũng
thành bác sĩ, kỹ sư tài. Phí quá bà nhỉ! Tất cả chỉ tại đất nước mình chiến
tranh nhiều quá, tại thằng Mỹ hung ác thôi bà nhỉ! Đuổi được thằng Mỹ đi,
thằng Hữu lại về thôi bà nhề!...

- Ừ, không lo đâu cháu ạ! ễng giời sẽ phù hộ cho bên ta chiến thắng.

Thằng Hữu đi, thắng giặc nó lại về đi học tiếp đại học thôi cháu ạ! Cháu
nom cái bếp để bà rửa cái mo cau nắm cho nó một nắm cơm nếp thật to
nhá!

Nói rồi bà lại lọ mọ cầm cái mo cau ra chỗ vại nước. Giội nước vào

cái mo cau kỳ cọ bà lại nhớ những lần nắm cơm cho ông đi chiến khu Việt
Bắc, đi Điện Biên Phủ. Lần nào đi ông cũng bảo bà:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.