ĐỒNG LÀNG ĐOM ĐÓM - Trang 192

- Lại gần đây em, đừng sợ! Họ đều là đồng đội của mình thôi mà!

Bình tĩnh lại giúp anh một tay nào!

Con bé chớp chớp mắt rồi rón rén bước về phía Hữu, lúc này Hữu lại

nhìn rõ những giọt nước mắt của nó. Hữu bảo:

- Rải giúp anh mấy cái tăng, cái bạt...

Con bé làm theo như cái máy. Nó cùng Hữu hì hục đào cái huyệt to,

khiêng mấy người đồng đội xuống đó lấp thành nấm mộ. Việc xong con bé
mới mở miệng:

- Để cả bốn người cùng một mộ hả anh?

- Ờ, anh Huy A trưởng trinh sát, thằng Tự, thằng Chiên, thằng Đào! -

Tự nhiên nước mắt Hữu òa ra.

Con bé bình tĩnh lại nhưng giọng nó vẫn run run:

- Làm nào ghi được tên tuổi cho các anh ấy để...

- Làm thế nào được em, mình cứ nhớ chỗ này có cái bạnh đa trằn

ngang hòn đá hình chóp là được. Mà biết đâu mai này cả anh và em cũng
hy sinh... Thôi chúng ta đều là vô danh cả, chiến tranh mà em! Chiến tranh
những người chết là đáng trọng, họ chết cho cả một sự sống đấy, đành cứ
để ngôi mộ không tên thôi em ạ.

Ở chỗ cái bạnh đa, thằng Tú vẫn khò khè thở. Con bé giục:

- Phải đưa anh gì đi ra trạm phẫu ngay anh à!

- Ừ, thằng Tú, em có biết đường đến trạm phẫu không?

- Thì em là người ở trạm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.