ĐỒNG LÀNG ĐOM ĐÓM - Trang 205

Khi ánh trời lấp ló ngoài cửa cái hang đá, Hữu lại nghe tiếng bàn chân

và giọng nói quen thuộc ấy.

- Hoa mang cháo đến cho anh Hữu đây, cháo gạo nếp nấu với củ mài

đào được ở ngoài rừng đấy! Anh Hữu ăn đi, bác sĩ phẫu thuật về rồi, chiều
nay chị ấy sẽ moi mảnh đạn ở cổ ra cho anh. Mà anh Hữu này - Cái Hoa
ghé sát vào tai Hữu- Chị này mà phẫu thuật chắc là không đau đâu, em thấy
chị ấy có đôi bàn tay mềm mại và ánh mắt dịu hiền đến thánh thiện. Em là
con gái nhưng nhìn thấy chị ấy đầu óc cứ như bị chị ấy hút hồn. Rồi đây em
sẽ là phụ tá cho chị ấy đấy anh Hữu ạ! Anh muốn nhanh lành bệnh cũng
phải lụy con bé Hoa này đấy nhá!- Cái Hoa cười toe toét nhưng rồi tự nhiên
giọng nó bùi ngùi - Khổ thân chị ấy, nom mảnh mai thư sinh thế mà cũng
phải rúc ráy vào tận đây.

- Chả vào thì ai moi những viên đạn ra cho bọn anh!...

- Vâng! Nhưng mà nhỡ đâu...

Cái Hoa thở dài lặng nhìn Hữu không nói gì thêm nữa, lẳng lặng đứng

dậy xách cái túi lẫn vào các ngách hang đá. Hình như Hữu bắt gặp những
suy nghĩ của nó giống như những điều Hữu từng thổ lộ với bạn bè hoặc ghi
trong quyển sổ nhật kí về số phận của con người nói chung trong cuộc
chiến tranh này. Nước mắt Hữu tự nhiên ứa ra nhưng Hữu cũng không rõ
Hữu đang khóc vì lẽ gì. Trong đầu Hữu lại lập lòe hình ảnh những con đom
đón ở vườn Hồn chỗ mộ bố bầm Hữu và vóc dáng lão Bành gánh mỗi bên
ba sọt đất lên mặt đê ở chỗ đội chuyên canh, hình ảnh bà cụ Vuông lọ mọ
cơm nước cho bọn Hữu ăn học với mong muốn để mỗi đứa thành người
biết làm ra của cải để bà mát mặt... Lại những phen đi trinh sát bị địch phục
lạc vào nhà một bà má ở ven thành cổ. Bà là mẹ của một tay lính ngụy đã
tử trận nhưng bà vẫn giấu bọn Hữu trong buồng. Khi bọn địch sục đến bà
chỉ nói một câu bình thản:

- Con bả chết rồi, còn cái thân già đây, bọn mày cứ việc bắt...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.