ĐỒNG LÀNG ĐOM ĐÓM - Trang 274

- Chỗ giống này là tôi nối cái vệt đồi đang còn hở để cho nó bắt liền

vào với quả đồi của nhà ông nay mai cây to lên tự nó sẽ lấp kín cái chỗ hai
nhà mình vẫn để trống bấy nay... - Lão lại cười hể hả.

- Vâng, khi ấy ta sẽ có cái viền rừng xanh ngắt bám vào với núi Đèn

chạy tít về phía chân mây, mỗi sáng ra mặt trời thức dậy làng Ngọn Chọc
mình sẽ hiện lên như tranh vẽ...

- Khoái lắm đấy, và chắc không khí sẽ trong lành. Cánh già như chúng

tôi sẽ được trẻ ra, con cháu nó mới được mở mặt, bớt đi sự nhọc nhằn của
những kiếp người quê! Giá sau ngày chiến tranh ta mà bỏ ngay cái cảnh
đánh kẻng đi làm ghi công, ghi điểm để chia thóc chia lúa cho dân thì làng
Ngọn Chọc mình giàu có lắm rồi và cũng chả có cái chuyện lục đục, cắn xé
lẫn nhau để ông bí thư Thăng phải lật đật cuối xã đầu làng đâu...

- Vâng, bây giỡ tôi cũng ngẫm ra điều ấy, hơi chậm một tí nhưng cũng

chưa muộn, anh em mình vẫn còn sức để đưa cây lên đồi cơ mà. Việc gì
cũng cần có thời gian bác Lều ạ.

- Vâng, chúng tôi là các lão nông, trải qua đủ các thời rồi. Thời nào

cũng thế, chúng tôi chỉ cần có mảnh đất cắm dùi, còn dùi như thế nào là để
tự chúng tôi tính thì thôn quê mới bình ổn, giàu có. Khi thôn quê giàu có,
nhà nào nồi cơm cũng đầy thì chính quyền làng xã các anh cầm giữ sẽ bớt
sự nhiễu nhương. Lão Lều cổ hủ này cũng hể hả cái ruột vì tự mình được tự
do trên ruộng đất của mình, chẳng phải ho he, tị nạnh với ai nữa, tâm trí
được tập chung vào làm xanh cây, ấm đất cho đời nó khoái mãi ra.

Lão lại cười khà khà rồi xách bắng xuống suối lấy nước tưới cho cây

giống. Thăng đứng lặng nhìn theo lão trong lòng lấp lóa những tia bình
minh tỏa lên làm cho cái vòng "kim cô" bấy nay vẫn quận tròn trên đầu
Thăng vụn ra từng mảnh, nỗi nhớ về Hữu lại dội lên tím ngắt trời chiều
làng Ngọn Chọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.