ĐỒNG LÀNG ĐOM ĐÓM - Trang 315

trong cái hộp ấy có đầy đủ cao lương mỹ vị được lôi về từ các chốn sơn
cùng ngõ hẻm! Nó là máu của đất, của trời Tùng cướp được! Những thứ đó
bấy nay Tùng vẫn nghĩ là của Tùng, chỉ Tùng mới có! Nhưng trời lại trêu
ngươi Tùng, ngay cạnh những thứ ấy lại là gian buồng có thằng con quýí tử
của Tùng nghiện ngập suốt ngày phải xích chân nhốt ở đó! Khát vọng và
nỗi đau làm Tùng choáng váng, Tùng soài tay lên thành ghế xe thở dài.
Chiếc xe vẫn lao vun vút, giữa loang loáng phường phố trong mắt Tùng lại
hiện lên đốm sáng lấp lánh từ cái chai đèn đom đóm. Cái đốm sáng lấp lánh
ấy như nói với Tùng: "Hãy dũng cảm viết một bản kiểm điểm thật nghiêm
túc về đời mình, làm được việc này khi về phía bên kia linh hồn mới được
siêu thoát và biết đâu cái bản kiểm điểm ấy lại có phép bay khắp nhân gian,
lại tụ về và hiện ra giữa đời một cuốn tiểu thuyết mới còn hấp dẫn hơn cuốn
tiểu thuyết của nhà văn trẻ Thành Nghị mà ông đã được đọc! Còn thằng
con nghiện, nó chính là hậu quả sinh ra từ những điều ông sẽ viết trong bản
kiểm điểm, ông phải bình tâm lại và đưa nó về chỗ bệnh viện của Dần. Bùn
đất cánh đồng và vòng tay sông núi quê hương nâng niu, xoa dịu nó sẽ nảy
mầm tươi tốt lại!... "

Tùng rùng người không biết mình mơ hay tỉnh nhưng tiếng người thì

vẫn vẳng lên mồn một! Tùng nhắm mắt lại, trong đầu lại ánh lên đốm sáng
lấp lánh từ cái chai đèn đom đóm. Nhìn đốm sáng lấp lánh ấy Tùng lờ mờ
hình dung được lối về!

Thành Tuyên, 10 năm 2008

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.