ĐỒNG LÀNG ĐOM ĐÓM - Trang 92

- Khổ thằng Hữu chứ có khổ cô đâu mà phải can thiệp vào.

Lão Bành cười hềnh hệch. Cô Chăm đưa mắt lườm rất dài. Thịnh

Nháy bĩu môi rồi lắc đầy bốn sọt đất chạy vù vù lên mặt đê. Mọi người cứ
cười phá lên làm cho không khí lao động thêm hăng say, sôi nổi. Giọng ông
Điểu oang oang.

- Hôm nay không có đội thông tin tôi thay cái loa tuyên dương cô

Chăm đã có công làm công tác động viên cổ vũ rất tài tình. Hai lực sĩ Bành
và Thịnh chạy hơn mười chuyến bốn giành. Cứ tốc độ này đôị ta sẽ vượt
chỉ tiêu và lại được tặng giấy khen của huyện đấy. Mọi người cùng cố gắng
noi theo hai tấm gương sáng ngời của đội ta.

Cả đội cùng hô theo:

- Cố gắng, cố gắng.

Tiếng kẻng tầm hết giờ từ nhà ông Bếp Thìn vang lên, mọi người xếp

dụng cụ lao động gọn gàng vào một chỗ. Ai về nhà ấy. Lão Bành tuột cái áo
cháo lòng ướt sũng mồ hôi vắt lên vai lững thững đi, đến chỗ ngã ba ao
Chuôm lão ngần ngừ rồi đi thẳng lên đồi Mom Thị. Vừa đi lão vừa tần
ngần nghĩ ngợi. Nếu bà Tứ ở nhà sẽ hỏi cho ngã ngũ cái việc mình phải
kiểm thảo vì không tiên phong phá đền chùa. Việc không phá đúng hay đi
phá là đúng. Bọn thằng Hữu nó nói lập lờ khó hiểu quá, chả nhẽ mình là bố
nó lại hỏi thêm, lại phải để cho nó giảng giải mãi à! Phải hỏi bà Tứ, chắc bà
ấy sẽ nói đến ngọn ngành vì trong cuộc họp xã viên hôm ấy bà chỉ ngồi im,
thỉnh thoảng còn ngước mắt nhìn lão rất thiện cảm. Có khi bà ý ấy cũng có
những suy nghĩ như bọn thằng Hữu, như ông giáo Thuyên. Lão phăm phăm
bước vào ngõ nhà bà Tứ, giọng oang oang:

- Bà Tứ đã đi làm về chưa? Bà Tứ ơi...

- Ông Bành đấy à. Mời ông vào nhà đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.