DÒNG MÁU - Trang 132

còn ở với chúng ta lâu nữa đâu.
"Chúng ta", Elizabeth cảm thấy thú vị khi nghe anh nói điều đó. Nàng tranh
thủ quanh quẩn bên hai người đàn ông càng nhiều càng tốt, rót rượu cho họ,
lo việc vặt cho họ, thích thú được ngắm nhìn Rhys. Đôi khi Elizabeth ngồi
đằng sau nghe họ thảo luận chuyện làm ăn và nàng cảm thấy thật là hấp
dẫn.
Họ nói về những sự liên kết làm ăn, những nhà máy mới, những sản phẩm
đã thành công và thất bại cũng như lý do vì sao. Họ nói về các đối thủ cạnh
tranh và các kế hoạch chiến lược. Tất cả những thứ nầy đối với Elizabeth
chỉ làm cho nàng điên cái đầu.
Một hôm, khi Sam làm việc trong căn phòng áp mái, Rhys mời Elizabeth đi
ăn trưa. Nàng đưa anh đến quán Sư tử đỏ và ngồi ngắm anh chơi ném phi
tiêu với đám đàn ông ở quầy bar. Elizabeth tự hỏi không biết ở nhà thì Rhys
sẽ ra sao? Dường như là anh thích nghi được tất cả mọi nơi. Nàng đã nghe
một thành ngữ Tây Ban Nha nhưng nàng chưa bao giờ hiểu nó, và đến bây
giờ nàng mới thấm thía được ý nghĩa của nó khi quan sát Rhys. Anh là một
người thoải mái từ trong da thịt.
Họ ngồi ở một bàn nhỏ trong góc có tấm khăn trải bàn hai mầu đỏ - trắng,
gọi món thịt cừu hầm và rượu bia rồi trò chuyện. Rhys hỏi nàng về chuyện
học hành.
- Sự thật là không đến nỗi tồi lắm, - Elizabeth thú nhận. - Em đang học để
biết một số điều nho nhỏ.
Rhys mỉm cười.
- Có rất ít người học được nhiều ở trường. Tháng Sáu nầy em sẽ ra trường
phải không?
Elizabeth tự hỏi không hiểu sao anh lại biết.
- Vâng.
- Thế sau đó em đã biết mình định làm gì chưa?
Đó cũng là câu hỏi mà nàng đang tự hỏi bản thân.
- Chưa. Quả thực là em chưa biết.
- Em có thích lập gia đình không?
Tim nàng mất nhịp trong một thoáng. Sau đó nàng nhận ra chỉ là câu hỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.