DÒNG MÁU - Trang 159

nhỏ tiêu biểu cho đất nước họ sẽ được đặt trong một vật trang trí bằng hoa
trên bàn.
Ngoài ra Sam còn có một phòng ăn riêng được trang trí nhẹ nhàng với các
bức tường được vẽ tranh bích hoạ.
Kate Erling đã giải thích cho Elizabeth:
- Có hai đầu bếp thường trực, một cho ban ngày và một cho ban đêm. Nếu
có từ hơn mười hai thực khách cho bữa trưa và bữa tối thì họ cần được báo
trước hai tiếng.
Và bây giờ Elizabeth đã ngồi ở bàn làm việc, trước mặt chất đầy giấy tờ,
các bản ghi nhớ, thống kê và báo cáo, và nàng không biết phải bắt đầu từ
đâu. Nàng nghĩ đến bố nàng đã ngồi đây, tại chiếc ghế nầy, sau chiếc bàn
nầy và nàng bỗng dưng tràn ngập cảm giác mất mát không sao chịu nổi.
Sam năng lực là thế, tài giỏi là thế. Bây giờ nàng cần ông biết bao?
Elizabeth đã sắp xếp gặp Alec vài phút trước khi ông trở lại London.
- Cứ từ từ - ông khuyên nàng. - Đừng để ai tạo áp lực với cháu cả.
Vậy là ông đã cảm nhận được cảm giác của nàng.
- Alec, chú có nghĩ rằng cháu nên đồng ý với việc bán cổ phần của tập đoàn
ra ngoài không?
Ông mỉm cười với nàng và ngượng ngùng trả lời:
- Chú sợ rằng chú sẽ nghĩ như vậy, cháu ạ, vì thế chú mới có vốn riêng để
làm ăn, phải không? Các cổ phần của chúng ta cũng không có tác dụng gì
với chúng ta trừ khi chúng ta bán chúng đi. Bây giờ thì việc đó tuỳ thuộc ở
cháu thôi.
Elizabeth nhớ lại cuộc nói chuyện đó khi nàng ngồi một mình trong văn
phòng vĩ đại. Ý định gọi điện cho Alec đang chế ngự nàng. Tất cả những gì
nàng phải nói là "Cháu đã đổi ý". Và thoát ra. Nàng không thuộc về chỗ
nầy.
Nàng cảm thấy không tài nào thích nghi nổi.
Nàng nhìn vào dãy nút ở hệ thống liên lạc nội bộ trên cái bàn chân quỳ. Đối
diện với chúng là một cái nút có đề: RHYS WILLIAMS. Elizabeth đắn đo
một lát rồi nhấn vào cái nút đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.