DÒNG MÁU - Trang 190

mất tinh thần, và nàng cho mời kiểm soát viên của tập đoàn vào. Tên ông ta
là Wilton Kraus. Ông ta trông trẻ hơn Elizabeth tưởng. Sáng sủa, năng nổ,
một chút gì tự cao. Tốt nghiệp trường Wharton, nàng quả quyết, hoặc có
thể là Harvard.
Elizabeth không nói dông dài.
- Làm thế nào mà một tập đoàn như Roffe và các con lại rơi vào tình trạng
khó khăn về tài chính?
Kraus nhìn nàng và nhún vai. Ông ta hoàn toàn không quen báo cáo với
đàn bà. Ông ta nhún nhường nói:
- Vâng, nói ra thì rất là rắc rối…
- Chúng ta hãy bắt đầu từ thực tế! - Elizabeth nói cộc lốc - Rằng cho tới hai
năm trước đây Roffe và các con vẫn hoạt động bằng nguồn tài chính riêng
của tập đoàn.
Nàng thấy gương mặt ông ta thay đổi, và cố gắng điều chỉnh.
- Vâng… vâng, thưa cô.
- Vậy tại sao bây giờ lại nợ ngân hàng nhiều như vậy?
Ông ta nuốt khan rồi trả lời:
- Vài năm trước, chúng ta đã có thời kỳ mở rộng một cách bất thường. Bố
cô và các uỷ viên hội đồng quản trị cảm thấy việc khai thác tiềm năng bằng
cách vay ngân hàng các khoản nợ ngắn hạn là tốt hơn cả. Chúng ta hiện nay
còn giữ bản cam kết với nhiều ngân hàng đã vay tiền, số tiền là sáu trăm
năm mươi triệu đô la. Một số món nợ trong đến nay đã đến hạn.
- Quá hạn, - Elizabeth sửa chữa lại.
- Vâng, thưa cô. Quá hạn.
- Chúng ta trả lãi suất ban đầu cộng thêm một phần trăm và tiền phạt. Tại
sao chúng ta không trả dứt các món nợ quá hạn và giảm bớt số nợ ở những
chỗ khác?
Ông ta đã không còn thấy ngạc nhiên nữa.
- Bởi vì e hèm… qua các sự việc không may xảy ra gần đây, lượng tiền mặt
của tập đoàn đã bị hao hụt nhiều hơn dự tính. Trong các trường hợp bình
thường thì chúng ta sẽ xin gia hạn trả nợ. Tuy nhiên, với các vấn đề hiện tại
chúng ta, việc giải quyết các tranh chấp, các thí nghiệm thất bại, và… -

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.