DÒNG MÁU - Trang 319

- Ôi tạ ơn Chúa, - bà nói. - Tạ ơn Chúa vì Người đã đến.
Viên thám tử nhẹ nhàng dìu bà xuống thang, đi về phía nhóm người đang
đứng trong phòng tiếp tân rộng lớn. Khi Anna ngước lên và trông thấy
chồng mình, bà bắt đầu kêu gào.
- Ổn rồi, bà Gassner, - Thiếu tá Wageman nhẹ nhàng nói. - Ông ấy không
còn làm hại được bà nữa.
- Các con tôi, - bà khóc to. - Ông ấy đã giết các con tôi.
Max nhìn vào mặt Walther Gassner. Ông ta đang nhìn vợ mình chằm chằm
với vẻ vô vọng. Trông ông ta suy sụp và không còn sức sống.
- Anna, - ông ta thì thào. - Ôi, Anna.
Thiếu tá Wageman nói:
- Ông có quyền giữ im lặng hoặc mời luật sư. Vì lợi ích của ông, tôi hy
vọng ông sẽ hợp tác với chúng tôi.
Walther không hề nghe thấy.
- Tại sao em lại phải báo cho họ, Anna? - Ông ta tiếp tục nói. - Tại sao?
Chúng ta không có hạnh phúc với nhau sao?
- Các con đã chết, - Anna rít lên. - Chúng chết rồi.
Thiếu tá Wageman nhìn Walther Gassner và hỏi:
- Có đúng không?
Walther gật đầu, cặp mắt trông già cỗi, tàn tạ.
- Đúng… chúng chết rồi.
- Đồ sát nhân. Đồ sát nhân! - Vợ ông ta lại rít lên.
Thiếu tá Wageman nói:
- Chúng tôi muốn ông chỉ cho xem các tử thi. Ông sẵn sàng chứ?
Bây giờ Walther Gassner đang khóc, những giọt nước mắt lăn trên hai gò
mả ông ta. Ông ta không thể nói lên lời.
Thiếu tá Wageman hỏi:
- Chúng ở đâu?
Là Max lên tiếng trả lời.
- Bọn trẻ được chôn cất trong nghĩa trang Saint-Paul.
Tất cả mọi người trong phòng đều quay sang nhìn anh ta.
- Chúng đã chết cách đây năm năm, ngay từ khi mới chào đời. - Max giải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.