DÒNG MÁU - Trang 337

bằng trực giác. Nàng dừng lại dưới bức chân dung của cụ Samuel, trong khi
bên ngoài tiếng rên rỉ, tiếng cơn gió xa lạ cào xé căn nhà, gào thét với nàng,
chế nhạo nàng, răn đe nàng. Nàng đứng một mình trong bóng tối, đương
đầu với muôn vàn những điều khủng khiếp. Nàng có thể đi ra ngoài, ra nơi
chưa từng biết, cố chống lại anh.
Nhưng bằng cách nào?
Tâm trí nàng đang cố nhắc nàng một điều gì đó nhưng nàng vẫn còn đang
choáng váng vì thuốc mê.
Nàng không thể tập trung tư tưởng. Một điều gì đó về tai nạn.
Rồi nàng chợt nhớ ra và nói to. "Anh ấy phải làm cho nó giống như một tai
nạn!"
Phải ngăn anh ấy lại, Elizabeth. Có phải Samuel đã nói? Hay là ý nghĩ
trong đầu nàng?
Mình không thể. Đã quá muộn rồi. Cặp mắt nàng đang khép lại và nàng áp
mặt vào tấm chân dung lạnh ngắt. Nếu được đi ngủ thì thật tuyệt vời biết
bao. Nhưng nàng cần phải làm một việc gì đó. Nàng cố nhớ xem đó là việc
gì, nhưng nó vẫn cứ trôi đi.
Đừng để nó giống như một tai nạn. Làm cho nó giống một vụ giết người.
Vậy là tập đoàn sẽ không bao giờ thuộc về anh ấy.
Elizabeth biết mình phải làm gì. Nàng đi vào phòng làm việc. Nàng đứng
im một lúc rồi với lấy ngọn đèn bàn và ném nó vào tấm gương. Nàng nghe
thấy cả hai vỡ vụn ra. Nàng lại nhấc một chiếc ghế nhỏ lên và nện nó vào
tường cho đến khi nó long ra thành từng mảnh. Nàng đến chỗ tủ sách và bắt
đầu xé các trang sách, ném chúng ra khắp phòng. Nàng cũng giật dây của
chiếc máy điện thoại vô dụng ra khỏi tường.
Cứ để cho Rhys giải thích những chuyện nầy với cảnh sát nàng nghĩ. Đừng
có tỏ ra lịch sự vào đêm nay.
- Được, nàng sẽ không lịch sự. Chúng sẽ phải thật vất vả mới bắt được
nàng.
Một cơn gió mạnh bỗng ùa vào phòng, cuộn các trang sách lên cao rồi vụt
tắt. Trong khoảnh khắc Elizabeth chợt nhận ra chuyện gì vừa xảy ra.
Nàng không còn ở một mình trong nhà nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.