Nay muốn đạt mục-đích trên, thì công-việc cần-yếu là phải dịch ngay
những loại sách về y-dược bằng Hán-văn ra quốc-ngữ, cho tiện mọi người
dễ đọc và dễ hiểu, để rộng thêm sự tham khảo mai ngày, còn để bảo-tồn lấy
y-đạo là tinh-túy của dân-tộc Việt-nam vậy.
Nhưng muốn đến giai-đoạn đó, còn phải vượt nhiều đoạn khó-khăn,
một vấn-đề từ trước, đã có nhiều người làm mà chưa tới đích.
Tôi ở Bắc-Giang theo nghề thuốc đông-phương đã ngoài năm mươi
năm, tuy thế mà kiến-văn vẫn chưa được là mấy.
Tự-nghĩ : nước có nguồn, nghề có tổ, những muốn báo-bản và giúp ích
cho đời, hiềm vì tài sức không kịp, nên phải tìm người góp sức, tìm bạn hợp
tài.
Tôi biết ông Minh-Đài người cùng tỉnh, từ nhỏ theo nho-nghiệp, ham
học chịu hỏi, ba mươi năm có công tham-khảo về y-dược Đông-phương, với
tài-liệu đó, cùng sự hiểu biết của ông, tôi rất đồng tâm hợp ý, lại được ông
Trác-Lâm là bạn đồng-nghiệp, ông Lâm tha thiết với nghề, là người muốn
tìm xa hiểu rộng, cả hai chúng tôi giúp sức ông Minh-Đài, để cùng dấn bước
trên đường y-nghiệp, từ nay công việc biên-tập, ấn-hành sẽ tuần-tự tiến-triển
ngày thêm khoáng-đạt mở-mang, để hoàn-thành bộ sách Đông-Phương Y-
Dược này, ngõ hầu thêm vào một tầu lá cho rừng Y-Dược của người Việt-
Nam vậy.
Hoạt-Nguyên-Đường
155, phố Khâm-Thiên Hà-nội
Trác-Lâm dược-phòng
174, phố Tam-Gian Hải-phòng
Làm bài tựa