DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 144

- Ngồi xuống đi, và đọc bức điện này - Ông đẩy đến trước

mặt Lê Trọng một bức điện cơ yếu - Đọc xong, anh hãy trả lời
tôi: Anh có làm được không?

Lê Trọng lướt nhanh bức điện: "Chỉ còn mười ngày nữa là

Tết. Đây là cơ hội tốt nhất chỉ có một lần trong năm. Vậy mà
559 vẫn chưa nhận được xăng từ đường ống. Không có xăng, kế
hoạch vận chuyển mùa khô này không thể thực hiện được.
Nguyên". Không đọc bức điện này thì Lê Trọng đã hiểu hết: nếu
Tết không đưa xăng vào được Na Tăng sẽ nghiêm trọng đến
mức nào. Thường thì đã có một quy luật bất thành văn: ngày
mồng một Tết, Mỹ sẽ ngừng ném bom. Đó là cơ hội vô cùng
hiếm hoi để các xe vượt trọng điểm, thậm chí bộ đội có thể
tranh thủ đi ô tô để vào chiến trường. Một ngày hành quân ô tô
bằng mười ngày đi đường giao liên, lại giảm được thương
vong. Tất cả những việc cần làm, Lê Trọng đã cố gắng. Có thể
đâu đó Chủ nhiệm cách chức cán bộ tại chỗ. Nhưng những
người đó đều là những người vô trách nhiệm hoặc nhát gan để
hỏng việc chung. Còn ông và tập thể Công trường 81 đã quần
nhau với bom đạn địch suốt một tháng nay, đã tìm mọi sáng
kiến. Nói chung đã làm hết sức mình, nên ông không ân hận về
những việc đã làm. Ông đứng thẳng dậy, giở cuốn sổ tay:

- Xin phép Chủ nhiệm cho tôi báo cáo.

- Thôi thôi, bỏ lễ nghi đi. Ông ngồi xuống và nói cho tôi

nghe xem tình hình thế nào.

Lê Trọng hiểu sự sốt ruột của Chủ nhiệm. Nhưng nếu

không làm chậm nhịp độ của cuộc trao đổi thì sự khẩn trương
có thể khiến câu chuyện trở nên căng thẳng hơn. Bởi vậy, ông
chậm rãi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.