DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 199

Từ các căn hầm, tiếng đáp: "chúng tôi an toàn" vọng ra.

Rồi mọi người lục tục ra khỏi hầm. Sở chỉ huy Công trường tan
hoang, cây cối đổ ngổn ngang. Ba quả bom rơi vào khu cơ quan
mà không quả bom nào trúng hầm, thật may mắn.

Theo phương án tác chiến đã vạch trước, mọi người xuôi

theo suối Ra Vơ đến vị trí dự phòng. Suối Ra Vơ hôm qua cây
cối tươi xanh là vậy, hôm nay đã hoang tàn xơ xác. Đất từ hố
bom trong lòng suối bật lên, từ hố bom trên sườn núi sạt
xuống. Cây đổ chắn ngang lòng suối. Nước suối đục ngầu, đoàn
người đi chốc chốc lại ngập tủm xuống hố bom. Lúc thì chui,
lúc thì trèo qua các cây đổ. Quần áo, ba lô, tư trang của ai cũng
sũng nước, bê bết bùn. Vất vả vậy, lại căng thẳng vì không biết
liệu B52 có đánh trở lại không, nên mọi người nhanh chóng
thấm mệt.

Đi chừng một giờ đông hồ, họ ghé vào một đơn vị bạn nghỉ

chân. Đó là một Đại đội của Tiểu đoàn 73 vác ống. Quá nửa Đại
đội ra tuyến vác ống. Gần hai mươi người thương vong trong
trận bom sáng nay. Những người sống, hầu hết ra tuyến cáng
thương binh vào Đội điều trị và mai táng tử sĩ. Số ở nhà đang
nấu cơm. Giữa mùa mưa, củi ẩm, bếp Hoàng Cầm lại làm vội
nên khói bốc lên khá dày. Chiếc Tàu Càng lượn vài vòng rồi bắn
xuống mấy quả đạn cối. Không thấy trận oanh tạc tiếp theo của
máy bay cường kích. Nhưng một mảnh đạn cối đã găm vào
lưng Chính trị viên Đại đội. Bốn chiến sĩ lập tức cáng anh đến
Đội điều trị. Nhóm của Ngọc đi cùng, tiện thể giúp thêm khi họ
cần. Chính trị viên Đại đội chắc đau đớn lắm. Anh nghiến
răng, lăn lộn trên võng. Đi được một đoạn, anh nói rất to bằng
giọng miền Nam khàn đục: "Các đồng chí ơi. Tôi không thể qua
khỏi được đâu. Các đồng chí đừng nản chí nhé. Bác mất rồi,
nhưng còn Đảng, còn quân đội, hãy dũng cảm chiến đấu,
chúng ta nhất định thắng. Nhớ nhé, đừng nản chí...". Mặc cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.