DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 24

chàng hạ sĩ quan trẻ trong lớp. Mà thật kỳ lạ, bao nhiêu thư từ
gửi gắm như thế mà cô gái vẫn tỏ ra hồn nhiên, nói năng lễ
phép dịu dàng, vui vẻ vô tư và chăm chỉ học hành như không
hề có chuyện gì xảy ra. Anh bỗng thầm nghĩ và liên tưởng đến
Khanh. Đã ba năm trôi qua rồi, chắc giờ Khanh đã trở thành
một thiếu nữ xinh đẹp và học giỏi như cô gái đang học ở lán
lớp bên kia vậy. Tuy không nói ra, nhưng trong tâm tư của
anh, khi nhận lời người chú đi học để thi lại vào trường sĩ
quan, anh đã thầm mong được trở lại miền đất trung du nơi
trường sơ tán năm xưa để có cơ hội gặp lại Khanh. Đã mấy năm
trôi qua rồi, gia đình Khanh không biết có còn ở nơi sơ tán
không hay đã trở về Hà Nội.

Rồi một "sự kiện" đã xảy ra ở lớp học. Chàng bộ đội trẻ

nhất trong lớp bắt được một bài thơ của một chàng nào đó viết
tỏ tình với cô gái. Giờ giải lao chàng đọc to cho cả lớp cùng
nghe. Tác giả bài thơ ngượng đỏ mặt. Còn cô gái thì cảm thấy
dường như bị xúc phạm, lúng túng, khó xử, cô đến bày tỏ với
thầy giáo là bạn của bố cô ở trường văn hoá. Cô nói với thầy
giáo rằng có lẽ cô sẽ xin thôi không học ở đây nữa vì cảm thấy
bất tiện, khó tập trung tư tưởng để học tốt và cũng không
muốn làm ảnh hưởng đến việc học tập của các anh bộ đội.
Thầy giáo một mặt động viên cô gái không nên bỏ lớp, mặt
khác yêu cầu lớp cử người lên phòng ở của cô để xin lỗi về sự
việc xảy ra, hứa với cô sẽ chấm dứt những sự việc tương tự và
đề nghị cô ở lại tiếp tục học.

Thật bất ngờ, anh được anh bạn lớp trưởng lớp bên tin

tưởng mời làm "sứ giả" đi cùng để đến xin lỗi và động viên cô
gái. Lý do là vì anh có vẻ "có tuổi", chững chạc nhất và theo họ,
anh là người có dáng vẻ tự tin nhất. Anh không ngờ buổi chiều
hôm đó đã in dấu vào cuộc đời anh một kỷ niệm không bao giờ
quên được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.