DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 337

- Việc dung túng cho đồng đội đào ngũ là không thể chấp

nhận được. Tuy nhiên, Đỉnh là một chiến sĩ rất xông xáo, dũng
cảm, thương yêu anh em. Tôi đã trực tiếp đọc lá thư nhà của
Hiến. Thương tâm lắm. Chúng ta ở xa cậu Hiến, ta có thể xử
một cách lạnh lùng, nhưng Đỉnh là bạn thân của Hiến, cậu ấy
không thể cầm lòng. Thêm nữa, cả Tiểu đoàn này, có ai không
biết Hiến là một trong những người dũng cảm nhất. Cậu ấy bỏ
ngũ hoàn toàn không phải vì hèn nhát. Đến bây giờ, cả tôi và
đồng chí Nhấn vẫn cho rằng hình thức kỷ luật cảnh cáo đối với
Đỉnh có thể giảm xuống đến mức khiển trách.

- Tôi muốn nghe về việc của cậu Miên... Yêu cầu đồng chí

Nhấn báo cáo rõ hơn việc này - Hoàng Trần nghiêm khắc.

- Thưa các thủ trưởng. Đỉnh, Miên và Hiến đều là lính Hà

Nội. Họ đều là những người dũng cảm, bám trụ ở điểm ác liệt
nhất trên tuyến của Trung đoàn. Sau trận bom của địch cách
đây mấy hôm, hai cậu trong Tiểu đội bị thương vì cứu tuyến.
Hai người sốt rét đang sốt cao. Không có gì bồi dưỡng cho họ,
Miên đi đánh cá để nấu cháo cho họ. Rất tiếc do bất cẩn nên
cậu ấy đã bị thương nặng. Theo thông báo từ Đội điều trị, Miên
đã bị cắt mất hai cánh tay, và đã mù hai mắt. Cậu ấy tàn phế vì
thương đồng đội, vì muốn chăm sóc họ. Xét cho cùng, là để bảo
đảm sức chiến đấu cho đơn vị. Một hành động cao quý như
vậy, lẽ nào ta lại bỏ mặc, ném họ ra cuộc đời như một người
tàn phế ngẫu nhiên trong xã hội.

- Tôi yêu cầu đồng chí Nhấn nói cho nghiêm túc. Việc giải

quyết chính sách thương binh liệt sĩ là chủ trương cao quý của
Đảng, không được dùng từ ngữ tùy tiện như vậy - Hoàng Trần
bức xúc.

Chính ủy Khuynh yêu cầu Hoàng Trần giữ bình tĩnh để

nghe cho hết ý kiến của Chính trị viên Tiểu đoàn và Chính trị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.